Vy vội vã chạy lại giường, cầm điện thoại bấm vội cuộc gọi. Đầu dây bên kia có vẻ như chỉ đợi có thế liền lập tức bắt máy.
_ Anh muốn gì. Vy cố gắng kiềm chế nói nhỏ.
_ EM yêu. Gì mà căng vậy. Anh nhớ không nhầm thì anh vừa cứu em một mạng đấy, em lỡ lòng nào lại đối xử với anh như thế.
_Anh điên à mà lại tới đây. Rốt cuộc anh muốn gì.
_ Anh thì muốn gì được ngoài tiền cơ chứ. Em không đến thì để anh đến vậy.
_ Anh ngay lập tức biến cho tôi. Mai tôi sẽ chuyển tiền cho anh. Mau biến ngay.
_ Haha. Em nghĩ tôi ngu như cái thằng bạn thân của em sao. Đổ vỏ cho thằng khác cũng không biết. Em yêu, em có 5 phút để xuống đây gặp tôi, nếu em không xuống thì…..
_ Anh muốn làm gì.
_Còn làm gì được, em không xuống thì tôi đành vào trong nhà thăm con và chào hỏi mọi người thôi.
_ Anh…VY tức nghẹn.
_ Đợi đấy, tôi xuống.
_ Nhớ mang theo tiền đó.
Vy tức giận trực tiếp cúp máy rồi ném mạnh máy xuống đệm, ả điên tiết xô toàn bộ đồ trên bàn xuống, ra sức trút giận lên đồ đạc trong phòng.
Khốn khiếp. VY chửi thầm.
Người gọi điện cho Vy là Thành, bạn trai cũ của Vy cũng là tác giả của cái bào thai trong bụng. Thành sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo ngoại thành Hà Nội. Bố mất khi cậu lên 5 tuổi, mẹ cậu từ đó ở vậy tần tảo bươn trải, làm đủ nghề, đủ việc để kiếm tiền nuôi cậu ăn học.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-em-chong/615480/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.