Cơn nóng rát từ má truyền đến, cảm giác tê dần dần truyền lên bộ não.Vy đau đớn, loạng choạng ngã xuống sàn,ả cúi mặt khóe miệng hiện ra ý cười, đáy mặt tràn đầy tia đắc ý, chưa đầy 3s sau, ả lập tức ngước mắt lên yếu ớt nhìn Hạnh với ánh mắt bi thương, thống khổ.
_Vy, con có sao không.
Bà nội chạy đến đẩy cô về phía sau. Cùng lúc đó, bà Lệ từ phía sau nhẹ nhàng tiến đến vỗ vỗ vai cô, tỏ ý không sao đâu, con đừng lo, có mẹ ở đây rồi.
_ Hạnh, con làm cái trò gì thế hả, con có biết cái Vy nó đang mang thai không.
_ Nội, con..
_ Nội, không phải lỗi của Hạnh đâu, là do con bất cẩn nên ngã thôi. Nội đừng trách em ấy.
_ Con đừng có bao che cho nó, nội ở phía sau thấy hết rồi. Rõ ràng là nó cố ý tát con rồi đẩy con ngã. Con yên tâm, nội nhất định đòi lại công bằng cho con.
_ Hạnh, bà không ngờ con là hạng người như vậy đó. Ngay cả phụ nữ mang thai con cũng không tha, con đẩy thế nhỡ may Vy nó xảy ra chuyện gì thì sao. Con thật khiến bà thất vọng. Thật uổng công lúc trước bà luôn thương yêu con.
_ Bà, con chỉ là....
_ Con đừng có nội gì cả, bà với mẹ con ở phía sau thấy hết cả rồi.
_ Nội, tại sao nội không nghe con nói, dù chỉ là một câu thôi nội cũng không thèm nghe mà đã vội vàng định tội con là sao. Chẳng lẽ trong lòng nội con thật sự là người xấu xa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-em-chong/615476/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.