Tối hôm đó, trong căn phòng quen thuộc, Huyền ngồi tựa đầu vào vai Dũng. Cô im lặng, ánh mắt nhìn ra xa xăm như suy nghĩ điều gì đó.
_ Em có tâm sự gì sao. Dũng lên tiếng.
_ Em đang nghĩ một số chuyện thôi. Nói rồi, cô ngồi thẳng dậy, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào ánh mắt anh. Cô ngập ngừng nói.
_ Dũng, anh có tin em không.
Dũng cười, đưa tay ôm cô vào lòng.
_ Hôm nay em sao thế. Có chuyện gì không vui à
_Anh trả lời em đi.
_ Tin, tất nhiên là anh tin em rồi. Em là người yêu của anh, anh không tin em thì tin ai.
_ Ai thật sự tin em.
Dũng gật đầu chắc nịch.
_ Tất nhiên.
Huyền nhìn Dũng, trong ánh mắt có chút nghi ngại, cô vừa muốn nói lại vừa không muốn nói. Trong lòng cô đang lo sợ, cô sợ sau khi kể ra anh sẽ không tin cô. Sẽ giống những người khác, nhìn cô khinh bỉ rồi lớn tiếng chửi mắng. Chửi cô là kẻ vong ơn, là kẻ ham hư vinh, là kẻ không có lương tâm.
Dũng dùng sức, ôm chặt lấy cô như động viên. Huyền nhìn anh chậm rãi kể lại mọi việc.
_ Anh Dũng, anh có tin em không.
Tin không? Hừ. Tất nhiên là tin. Bởi vì người gửi bản email đó chính là anh chứ không phải một ai khác. Một mũi tên trúng hai con nhạn, nước cơ này Dũng đi quá hay, anh vừa có thể loại bỏ đựơc Hạnh, vừa có thể dễ dàng vứt bỏ Huyền mà không hề để lại tiếng xấu.
Dũng nhìn Huyền trầm ngâm, đôi mắt đen sâu hun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-em-chong/615471/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.