“Reng......Reng...... Reng......”
Tiếng điện thoại đánh thức Úy Dương, anh nghiêng đầu nhìn Tiêu Vũ Nhu vẫn ngủ say, may mắn tiếng điện thoại không đánh thức cô dậy.
“Alo. Tôi là......” giọng nói anh buồn ngủ, khi nghe xong thì lập tức trở nên thanh tỉnh.
“Được...... Anh tới ngay...... em đợi một chút!”
Biết được giọng anh quá lớn, anh lập tức hạ thấp giọng nói: “Em đừng suy nghĩ lung tung...... anh đến ngay.” Anh để điện thoại xuống, nhanh chóng mặc quần áo vào, vội vã ra cửa.
Sau đó, Vũ Nhu đang “ngủ say” bỗng mở mắt.
Cô nhìn về phía cửa.
Đã là lần thứ hai, cô biết đó là ai.
Gần tới cuối kỳ thi, Hải Lan thường xuyên gọi Úy Dương ra ngoài.
Làm gì? Cô không biết. Cô đã hỏi Úy Dương, Úy Dương cũng chỉ nói “Chuyện về chuyên môn ý mà”.
Anh nghĩ cô ngu ngốc sao? Hải Lan học khoa mỹ thuật….
Kế tiếp, cô nhận được rất nhiều tin tức của bạn cùng lớp, ví như bọn họ ở một quầy rượu thấy Úy Dương và Hải Lan thân mật nhau: tại một công viên nào đấy thấy Hải Lan ôm Úy Dương......
Cô không dễ dàng tin bọn họ, cô muốn Úy Dương nói cho cô biết, rốt cuộc là thế nào.
Chỉ cần anh nói, cô liền tin tưởng; vậy mà….anh không nói......
Anh giấu giếm khiến tim cô có chút băng giá.
Anh quên sao? Cô cũng là bạn tốt của Hải Lan! Có chuyện gì mà Hải Lan không thể nói cho cô biết, mà lại cho anh biết?
Cô mặc áo ngủ, chân trần đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-cua-tong-tai/2207731/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.