10 giờ 5 phút sáng.
Tiêu Vũ Nhu nhìn đồng hồ lần thứ ba, cô không thích người đến trễ, cho dù đối phương là tổng giám đốc công ty to gì gì đó cũng vậy.
Mà Giương Hồng Viễn bên cạnh lại rất hài lòng ngồi đấy.
Rốt cuộc, đúng 10 giờ 10 phút thư ký mở cửa phòng tiếp khách, Tiêu Vũ Nhu và Giương Hồng Viễn đứng lên, bày tỏ lễ phép. Vậy mà, Vũ Nhu nhìn thấy khuôn mặt người thì cô ngây ngẩn cả người......
Thư ký mở cửa, Úy Dương trước thấy một người trẻ tuổi, dễ nhìn, chắc cậu ta là tổng giám đốc của “mee”! Nhìn cậu ta không thích hợp lắm với công việc làm ăn!
Sau đó anh nhìn thấy một cô gái, người mặc đồ công sở màu trắng, đi đôi cao gót cùng màu.
Cô có bắp chân trơn bóng, vóc người cân xứng, phong cách lịch sự, mái tóc đen nhánh dài đến eo, và...... Một hơi thở quen thuộc!
Anh nhìn khuôn mặt cô, đó là khuôn mặt làm anh nhung nhớ.
Vũ Nhu! Cô trở lại! Úy Dương kích động nhìn cô, không dám nói lời nào, sợ mình đang nằm mơ, chỉ cần phát ra tiếng động thì cô cũng sẽ tan biến......
Cho đến khi Hải Lan sợ hãi lên tiếng: “Vũ Nhu!”
Lúc này anh mới dám xác định cô đã trở lại. Anh mong nhiều năm như vậy, rốt cuộc cô cũng về!
Vậy mà cô chỉ kinh ngạc chút ít, lại tỉnh táo như cũ, thái độ xa lánh làm anh đè xuống cảm xúc muốn ôm cô vào lòng!
Cô vẫn còn giận anh? Cô không hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-cua-tong-tai/2207729/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.