Cửu Thiều hít thở sâu nhiều lần, bỗng nhiên anh bật cười:
-Em có biết bây giờ anh muốn làm gì không?
Thanh Hoàng khổ sở quay đầu lại nhìn anh, với tư thế của cô lúc này, có lẽ cô hiểu anh định làm gì rồi. Cô rối rít gào lên:
-Anh dám! Nếu anh dám đánh em, em sẽ...
Cô còn chưa kịp uy hiếp xong anh đã vỗ đánh đét vào mông cô. Cô sững sờ, lửa giận bốc lên ngùn ngụt, cô ra sức vùng vẫy, giãy giụa. Đầu cô va đánh “cộc” một cái đau điếng vào bàn uống nước.
Cô cảm thấy hoa mắt, chóng mặt vì cú va chạm đó.
Đầu óc choáng váng, trong khi phần mông vẫn phải chịu đòn trừng phạt. Cô như đứa trẻ ba tuổi nghịch ngợm, bị bố mẹ đánh đòn vì phạm lỗi. Tuy anh ra tay có chừng mực, nhưng rõ ràng điều này là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời cô.
-Anh có biết, từ ba tuổi trở đi bố mẹ không còn đánh em nữa không?
-Thế thì để anh thay bố em tiếp tục dạy bảo em.
Mồ hôi tuôn ra đầm đìa, Thanh Hoành đã mất hết sự sáng suốt, mấy chiêu thức “lấy nhu khắc cương” cô đã quên sạch.
-Tiêu Cửu Thiều, anh là đồ khốn, đồ biến thái, đồ quái thai!
Cửu Thiều ngừng lại một lát, một lần nữa cô lại khiến anh vừa tức vừa buồn cười:
-Được lắm, vậy anh sẽ cho em biết một tên biến thái là thế nào!
Sau cuộc vật lộn, Thanh Hoành đã cạn sức, cũng nguôi cơn giận, chỉ còn cách nằm phục trên đùi anh và thở dốc. “Đánh người” xong, Cửu Thiều nhấc cô, đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-lay-ma-quy/39824/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.