Thẩm Dật khoanh tay trước ngực, mỉm cười, nói:
- Được thôi. Thế là tôi đặt một nửa số phòng trên tàu Đông Thái BìnhDương. Vì sao tôi chọn con tàu đó ư? Là vì công ty du lịch quản lý contàu thuộc sở hữu của nhà họ Tạ. Cô Chử sẽ nhanh chóng nhận được tin tứcvề những hoạt động bất thường của phía cảnh sát. Đồng thời, tôi cũngtruyền tin cho Tần Tấn, ra lệnh cho anh ta cung cấp ám hiệu cho cô Chử.Nhưng tôi không ngờ anh ta lại tạo ra thứ ám hiệu quá mức ngu xuẩn, làsự xuất hiện của cảnh sát phòng chống bạo động trên đường. Cô Chử chỉcần hỏi người khác về thông tin này thì lời nói dối của anh ta sẽ bị lật tẩy.
Tôi chỉ chuyển tiền đặt cọc cho một số phòng trên tàu. Tôichia nhỏ thành mười món, chuyển khoản qua ngân hàng, nhưng là ở mộtthành phố khác. Vì thế, nếu các vị muốn kiểm tra camera quay lại cácgiao dịch tại quầy giao dịch của ngân hàng, các vị sẽ phải kiểm tra trên phạm vi toàn quốc. Tôi đã dùng số điện thoại di động của Tô Quỳ để đặtchỗ, vì hồi du học bên Đức, tôi từng là bạn học của em gái cô ta. Đồngthời, tôi cố ý bỏ tập tài liệu Những điều hành khách đi tàu Đông TháiBình Dương cần biết vào xe của Tô Tường, chị gái cô ấy nhanh chóng đọcđược và đặt phòng VIP trên tàu. Nhưng giả như Tô Quỳ không hứng thú vớichuyến đi ấy thì cũng không sao, tôi sẽ thay bằng người khác.
Hình Mẫn cúi xuống ghi chép, được một lát, ông nhắc hắn:
- Còn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-lay-ma-quy/3004799/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.