Anh ấn cô ngồi xuống giường của mình, còn anh thì kéo chiếc ghế ở bàn đọc sách lại và ngồi xuống trước mặt cô. 
Anh gác tay vào lưng ghế, gác một chân lên đùi, chuyện phiếm với cô: 
- Bố anh nấu ăn rất cừ, tiếc là ông quanh năm bận rộn, chỉ có thể vào bếp những dịp lễ Tết. 
Thanh Hoành “ừ” một tiếng. 
- Nếu mẹ anh bảo muốn nấu cơm cho em ăn, em đừng ăn. 
- … Ừ. 
- Nếu mẹ anh rủ em đi siêu thị mua đồ, em cũng đừng đi, kể cả mẹ anh có năn nỉ cũng đừng mềm lòng. 
- … 
- Em vẫn ổn chứ? 
Không nhịn nổi nữa, Thanh Hoành phì cười: 
- Em có cảm giác đang nói chuyện gia đình với anh trong phòng phẫu thuật. 
Cửu Thiều mỉm cười, ra hiệu cho cô: 
- Lại đây. 
- Làm gì? 
Thanh Hoành nhìn anh đầy cảnh giác. Nhưng sau khi suy xét chín chắn, cô thấycó lẽ cô đã quá mẫn cảm. Anh đang là một người bệnh, cho dù anh muốn...đi nữa, sức khỏe của anh cũng không cho phép. Nghĩ vậy, cô bắt đầu diễnvẻ khiêu gợi, trêu chọc anh bằng ánh mắt lúng liếng đa tình và gương mặt nhìn nghiêng đầy quyến rũ: 
- Người ta không muốn đến đâu, anh có lại đây thì lại. 
Cô cảm thấy nổi da gà vì câu nói "buồn nôn" của minh. 
Cửu Thiều khẽ nhướn mày, anh chầm chậm bước về phía cô với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc. 
- Anh đến rồi đây, sao nữa? 
Thanh Hoành đưa tay ra định 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-lay-ma-quy/3004785/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.