Thanh Hoành run rẩy chỉ sang bên cạnh: 
- Rõ ràng cậu thân với anh ấy hơn, sao chỉ nhằm vào tôi, sao không đến mà tẩn cho anh ấy một trận? Tôi sẽ không ngăn cản cậu đâu, thậm chí còn cổ vũ cậu nữa. 
Nhã Ca trả lời rất nhanh: 
- Tôi mà đánh được cậu ấy thì cần gì phải tính sổ với cậu. 
Nhã Ca cuối cùng cũng thôi bóp cổ Thanh Hoành, nhưng vẫn tiếp tục la mắngvà đập vào lưng cô bôm bốp. Đòn trừng phạt của Nhã Ca không hề nhẹ, côấy chẳng buồn nương tay, vì thế suýt nữa Thanh Hoành “cho ra” cả bữa tối hôm qua. 
Mắng chửi chán, trút giận xong, Nhã Ca bỗng ngồi sụp xuống cạnh Thanh Hoành, khóe mắt đỏ hoe: 
- Cậu có biết tôi lo lắng thế nào không? Hai người còn coi tôi là bạn không? Lẽ ra hai người phải nói với tôi từ đầu chứ! 
Thanh Hoành giải thích: 
- Tôi sợ liên lụy đến cậu, sợ đội trưởng trách mắng cậu. 
Lúc này Nhã Ca mới nhớ ra cấp trên của cô đang ngồi bên cạnh. Cô vờ hắng giọng, nói: 
- Cũng phải, tôi mà biết chuyện, chắc chắn sẽ báo cáo lên cấp trên. 
Tần Tấn thở than: 
- Tâm tư đàn bà… thật dáng sợ! 
Hình Mẫn hất hàm ra hiệu: 
- Ra quầy lễ tân đặt cho tôi sáu vé máy bay đi thành phố Tân. 
Rồi ông nhìn đồng hồ, lúc này là bốn giờ năm mươi phút. 
- Bây giờ cậu và Nhã Ca đến chỗ cảnh sát Lâm lấy bản tường trình viết tay của Tô Quỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-lay-ma-quy/3004771/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.