Biểu cảm mèo con không dễ thấy trong màn đêm như thế này, thậm chí khi mèo mun nhí tròn mắt ngẩng đầu nhìn hắn, hắn cũng khó lòng phân biệt nó đang hoảng sợ hay bất lực nhiều hơn.
Tạ Bạch trời sinh đã không giỏi xác định phương hướng, những đêm sao giăng khắp trời mà hắn còn có thể rẽ nhầm đường, huống hồ gì cái đêm trên cao vỏn vẹn hai đốm sao lúc sáng lúc mờ chớp mắt là không thấy kia. Cũng may, trong rừng về đêm không chỉ có sao mà còn có vài thứ khác —
Một con quạ đột ngột bay ra khỏi chạc cây, lượn thành vòng cung rồi tung mình ra ngoài Hoàng Đầu Sơn. Nó quạt cánh kêu “Aa — Aa —” hai tiếng vang vọng đến tận trong thôn làng giữa bóng đêm tĩnh lặng.
Đêm không sao mà còn nhìn thấy quạ, Tạ Bạch vỗ vỗ đầu mèo mun nhí, rồi sảng khoái bước về hướng quạ đen vừa bay khỏi ban nãy.
Toàn bộ Hoàng Đầu Sơn thực chất là ba ngọn núi dài và hẹp nối liền, chẳng qua mấy ngọn núi này không nằm thẳng kề nhau mà quanh co uốn khúc, tựa vầng trăng lưỡi liềm bao quanh một cái hồ nhỏ. Đi về hướng ngôi làng chính là mặt ngoài Hoàng Đầu Sơn, còn hướng vào hồ là mặt trong.
Hiện tại Tạ Bạch muốn băng qua đỉnh núi thấp, đi từ sườn ngoài vào khe núi bên trong. Cành cây khô khốc và lá rụng rơi ngổn ngang khắp nền đất, Tạ Bạch bước bên trên song không phát ra một tiếng động nào. Chẳng mấy chốc, hắn đã tới nơi sáng sủa nhất trong khe núi.
Đây là mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-khach/219698/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.