“Bố, cẩn thận một chút, phía trước có bậc thềm!”
Giang Triết Mỹ vừa nhắc nhở, một bên vừa dìu bước Giang Cầm đi vào bên trong đại sảnh.
Tuổi tác Giang Cầm năm nay đã cao, sức khoẻ trước đó vốn đã không tốt thì bây giờ lại càng tệ hơn. Rất nhiều lần Giang Cầm tự hỏi, không biết cuộc sống này của ông sẽ kéo dài được bao lâu nữa.
Bây giờ, Giang Cầm ông chỉ mong muốn những ngày cuối đời được sống yên ổn. Nếu ông trời có thể rộng lòng thương xót ông một chút, thì ông muốn được tận mắt nhìn Hiểu Tình khôn lớn.
Con bé năm nay chỉ mới lên bảy, mà sức khoẻ của ông đã xấu thế này. Không biết ông còn gắng gượng được thêm bao nhiêu thời gian nữa để ở bên cạnh con bé đây?
Càng nghĩ, lòng dạ càng chua xót. Ánh mắt già nua nhìn quanh một vòng, Giang Cầm mới lặng buông một tiếng thở dài.
Nhưng rất nhanh đã bị Giang Triết Mỹ đi cạnh lên tiếng.
“Kìa bố, hôm nay là ngày vui, không nên than ngắn thở dài như vậy đâu! Bố xem…”
Giang Triết Mỹ chỉ tay về lối cầu thang, vui vẻ nói tiếp:
“Tình Tình đang đợi ông nội kìa!”
“Tình Tình…”
Giang Cầm cười, trên mặt rất nhanh đã rạng rỡ trở lại. Còn không đợi ông đi đến, Hiểu Tình đã nhanh chân chạy đến bên cạnh.
Ôm ôm vào người Giang Cầm, con bé lanh lợi nói:
“Ông nội, Tình Tình đợi ông rất lâu rồi! Còn tưởng ông nội sẽ không đến!”
“Làm sao không đến được kia chứ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781397/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.