Dắt Hiểu Tình dạo một vòng, sau đó độ khoảng mười lăm phút thì Trạch Lam mới dẫn con bé quay lại nơi mà Giang Triết Hàn đang đợi.
Hiểu Tình đi bên cạnh, bóng dáng nhỏ bé đáng yêu trong bộ váy hoa thoáng chốc cứ nhảy cẫng lên. Con bé khá thích thú với bầu không khí náo nhiệt tối nay, cả đêm cứ luôn miệng nói cười không ngớt.
"Mẹ ơi, sau này cả nhà chúng ta sẽ tiếp tục đến đây nữa chứ?" Hiểu Tình hỏi, nhưng có vẻ Trạch Lam đang bận suy nghĩ gì đó mà không nghe thấy lời con bé.
Thấy vậy, Hiểu Tình mới kéo kéo tay cô, lớn tiếng gọi: "Mẹ ơi!"
Quay mặt nhìn lại, Trạch Lam bắt gặp ánh mắt ngây ngô của Hiểu Tình đang chằm chằm nhìn mình. Cô vuốt tóc con bé, khuôn miệng lộ ra nét gượng gạo mà mỉm cười: "Tình Tình gọi mẹ sao?"
"Mẹ ơi!" giọng Hiểu Tình lần nữa lại bé xíu cất lên, con bé hơi cong môi hỏi: "Mẹ không thích lễ hội này ạ?"
Nghe câu hỏi của Hiểu Tình, Trạch Lam vui vẻ xoa đầu con bé: "Không có! Mẹ rất thích!"
"Thật ạ?" Hiểu Tình tỏ vẻ hoài nghi, nét mặt trẻ con cố làm ra nghiêm trọng khiến Trạch Lam buồn cười: "Tình Tình là bà cụ non sao? Mới tí tuổi đã học người khác đa nghi như vậy!"
Hiểu Tình lắc đầu, cười khì khì. Níu lấy cánh tay Trạch Lam, con bé nũng nịu: "Tình Tình muốn về gặp papa!"
Trạch Lam dịu dàng nhìn con bé, gật đầu đáp: "Được rồi, chúng ta quay lại đó thôi."
Nói rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781363/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.