Quân Nhu mơ mơ màng màng tỉnh dậy sau giấc ngủ bất đắc dĩ kéo dài hơn ba mươi phút. Mọi thứ trước mắt cô vẫn còn rất mờ nhạt, cả đầu óc cũng quay cuồng như chong chóng, hơn nữa còn đau nhức khó chịu.
Cô cố gắng chớp chớp mắt vài lần, không gian phía trước đã khá hơn một chút. Lúc này, cô mới nhận ra mình đang ở một nơi lạ lẫm.
Xung quanh cô chỉ đuoc thắp sáng bằng ngọn đèn vàng duy nhất treo trên trần nhà. Cô đảo mắt một vòng, bên dưới sàn xi măng lạnh tanh toàn là cỏ rơm phơi khô. Vật dụng nơi này đều cũ kĩ và vứt rất bừa bãi. Một số thứ còn bị đóng màng nhện trắng xoá, thỉnh thoảng còn có vài con chuột bò ngang bò dọc trông kinh khủng.
Quân Nhu biết bản thân đang bị bỏ ở một căn nhà hoang cũ nát. Cô cử động thân người một lần, mới giật mình phát hiện hai tay đã bị trói cao khỏi đầu. Hai chân lại bị kéo căng ra hai phía, cột vào hai đoạn sắt ngắn đã cọc sâu dưới nền xi măng.
"Chuyện gì đây?!"
Quân Nhu lẩm bẩm trong miệng, tình cảnh này quả thực cô có muốn không sợ cũng không được. Nếu là trói cô bằng dây thừng, cô hoạ may còn có thể xử lí được. Nhưng đây lại bị trói bằng những đoạn xích to nhỏ khác nhau, cô dù cố gắng dùng sức tháo gỡ bao nhiêu cũng vô ích. Càng vùng vẫy chỉ càng khiến chúng cứa vào da thịt cô, đau rát vô cùng.
Lúc này, khi cô còn đang ra sức vật vã với những đoạn xích chết tiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/1246889/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.