"Phù Dung, nhìn kĩ chị cũng thấy những bộ áo ấm này rất hợp với em. Đẹp lắm!" giọng Trạch Lam vui vẻ nói, tay cô đang bận thắt tóc cho Phù Dung đang ngồi trong lòng mình.
Hai mắt Phù Dung vô cảm trước lời khen ngợi, con bé ngồi nhìn đăm đăm vào mớ chun nhiều màu sắc, hình dáng trên nệm. Cầm lên chiếc chun có đính một ngôi sao năm cánh màu vàng có phủ kim tuyến, con bé hỏi: "Chị, theo chị...anh ta có phải người tốt không?"
Bàn tay Trạch Lam đang xen vào tóc Phù Dung chợt dừng, cô hơi nhoàng người ra trước, nghiêng đầu nhìn con bé mà gượng cười: "Sao hôm nay em lại hỏi chị như vậy? Trước kia, không phải em vẫn đinh ninh nói với chị rằng anh ta đối xử với em rất có lòng kia mà..."
Hàng mi dài của Phù Dung chớp nhẹ một lần, ánh mắt như thể trở nên mơ hồ. Con bé nói với giọng điệu rất nghiêm túc: "Chị trả lời em đi, em đang muốn nghe câu trả lời của chị...là cảm giác của chị ở thời điểm hiện tại."
Đầu óc Trạch Lam thoạt đầu hơi ngạc nhiên, cô nhíu mày thắc mắc nhìn vào chiếc gáy nhỏ nhắn trước mặt mình. Nhưng rồi gạt bỏ tất cả, cô tiếp tục chải tóc cho Phù Dung, bình thản đáp: "Con người đó không phải người tốt...nhưng, cũng không hẳn là người xấu! Có một số chuyện khi đôt ngột trải qua, nó sẽ khiến con người ta vô tình bộc phát một bộ mặt khác. Mà bộ mặt đó vốn dĩ chỉ để che đậy những điều không muốn người khác phát hiện..."
"Cộp" một cái, chiếc vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/1246867/chuong-69.html