"Chúc mừng! Chúc mừng! Chúc Giang lão gia thọ đồng tùng bách thiên niên...!!!" một người doanh nhân trung niên tay bắt mặt mừng với Giang Cầm, tiện thể trao cho ông một bức tượng tùng hạc diên niên được đúc bằng vàng với từng đường gọt đẻo hết sức tinh xảo và tỉ mỉ.
Cầm món quà trên tay, Giang Cầm nheo nheo mắt rộn miệng cười vang: "Quá khách sáo rồi Nghị tổng! Ông đến là tôi đã lấy làm quí hoá rồi!"
"Làm sao đơn giản được! Tiệc đại thọ của Giang lão gia tôi chỉ mang đến một bức tượng tùng hạc thế này thôi...còn lo là quá hời hợt!" Nghị tổng cười cười nói nói.
Giang Cầm bắt tay ông ấy lần nữa rồi lịch sự lên tiếng: "Không hời hợt! Không hời hợt! Như vậy đã là quá quý rồi! Cảm ơn Nghị tổng! Mời ông..."
Phía trên lầu, Giang Triết Mỹ tay cầm điện thoại liên tục nhìn vào màn hình, vẻ mặt như đang trông đợi ai đó. Cô nhìn đảo một vòng bao quát khu vực bên dưới đại sảnh. Quang cảnh đông đúc nhộp nhịp vô cùng, thật khác hẳn với những ngày căn bản buồn tẻ nơi dinh thự.
Cô tì cằm lên lan can, đột nhiên trĩu lòng lo lắng thầm nghĩ: "Không biết anh cả có đến không? Còn anh hai nữa...Hai cái người đàn ông này...thật là giỏi làm người khác phiền lòng!"
Nghĩ xong, cô liền nhìn vào bóng dáng già cỗi của Giang Cầm. Bỗng nhiên lại thấy chua xót mà lẩm bẩm: "Nhanh thật! Bây giờ bố cũng đã bảy mươi rồi...Chỉ mong rằng bố lúc nào cũng cười nói nhiều như hôm nay, có thế bố mới không nghĩ ngợi quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/1246859/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.