"Con nghĩ xem, mối quan hệ này tồn tại là vì cái gì kia chứ?"
"Bố...!" giọng Giang Triết Mỹ thoáng run rẫy, hai hốc mắt đã ngấn nước đến mọi thứ trước mặt đều đã bị nhoè đi đôi chút. Cô nhìn vào gương mặt già nua đang khổ sở nén hận của Giang Cầm, từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ trông thấy dáng vẻ này của ông.
Cô bước đến một bước, cúi người chậm rãi nhặt lấy tấm ảnh bị ném xuống sàn nhà. Trong cái thứ ố vàng cũ kĩ đó, có ba người gồm hai nam một nữ đang trong bộ đồng phục học sinh chụp chung với nhau, biểu diện của họ đều rạng rỡ vô cùng.
Giang Triết Mỹ căng mắt khi cô nhận ra, cô gái trẻ đứng giữa hai nam sinh kia là ai.
"Mẹ...!" Giang Triết Mỹ run run gọi lấy một tiếng thật nhỏ. Cô lại nhận ra, một trong hai chàng nam sinh kia có một người là bố của cô - Giang Cầm.
"Người còn lại...chính là Lưu Đình!" giọng nói già cõi khẽ cất lên. Giang Cầm mệt mỏi ngồi xuống giường, tay sờ lên chiếc nhẫn cưới mà ông trân quý suốt hơn nửa cuộc đời mình. Đôi mắt nhăn nheo rộ lên sự đau lòng, ông chua xót nói: "Ta và ông ấy cùng mẹ của con, từng là những người bạn rất thân ở thời phổ thông. Lúc ấy, mẹ con xinh đẹp biết nhường nào. Bao nhiêu nam sinh trong trường đều một lòng muốn theo đuổi cô tiểu thư nhà họ Trịnh...Cả ta và ông ấy cũng không ngoại lệ!"
Giang Triết Mỹ ngậm ngùi nhìn bố của mình, nhìn nét mặt đau thương của ông khi nhắc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/1246838/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.