Nơi hàng mi dày rậm khẽ lay động, mi tâm dần chậm mở, vô tình lại bị thứ ánh sáng trong phòng làm chói mắt. Giang Triết Hàn đưa tay lên che chắn, tâm trán hắn hơi nhăn lại khó chịu kêu lên vài tiếng.
"Tứ thiếu...ngài tỉnh rồi! Hay quá!" Dư quản gia đứng gần đó mừng rỡ reo lên. Ông đi đến nhanh chóng đỡ lấy nam nhân kia chậm rãi ngồi dậy, lấy một chiếc gối kê ở sau lưng cho hắn dựa vào đấy.
"Có chuyện gì sao chứ?" giọng Giang Triết Hàn khàn khản cất lên, trông sắc diện vẫn còn khá mệt mỏi. Hắn hít thở hơi mạnh, khiến nơi ngực lên xuống không ngừng.
Dư quản gia đứng cạnh, khép nép đáp: "Tứ thiếu, ngài bị ngất, đã hơn bốn tiếng trôi qua rồi."
"Bị ngất?!" Hai đầu lông mày của Giang Triết Hàn thoáng nhíu chặt. Hắn mơ hồ cố gắng gợi nhớ lại đôi chút. Trong trí óc hắn, thứ đọng lại sau cùng đó chính là hình ảnh Trạch Lam hạ thân dính đầy máu, nằm bất động trên giường.
Hắn thấy có chút bất an trong lòng, liền ngẩng mặt hỏi: "Cô ta thế nào?"
Dư quản gia đang rót một ly nước ấm cho hắn, đem đến tay hắn rồi nói: "Ý ngài là tứ thiếu phu nhân..."
Câu nói của Dư quản gia tới đây liền bị nhãn khí lạnh lùng của Giang Triết Hàn nhìn lấy, như thể đang cảnh cáo một điều gì đó. Ông hơi giật mình, liền cúi đầu nói tiếp: "Cô ấy được đưa vào bệnh viện, mọi chuyện đã ổn thưa tứ thiếu!"
"Được rồi! Lui ra ngoài!" Giang Triết Hàn khép mắt mệt mỏi buông ra một câu. Dư quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/1246819/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.