Editor: Vũ
Beta: Yên Lan
Ngày hôm sau tỉnh lại, cả người tôi cứng đơ, mất rất lâu thời gian tôi mới từ trên giường ngồi dậy, chợt nhớ tới giấc mộng đêm qua tôi vội vã đưa tay vào trong quần, nhưng sạch sẽ, cái gì cũng không có.
Không cho tôi thời gian để suy nghĩ, cửa bị đụng “phanh” một tiếng mở toang ra, chưa thấy thân ảnh đã nghe tiếng la lớn “Ông chủ anh tại sao lại phải vào bệnh viện” tiếp theo thân ảnh Vương Minh xông tới.
“Nhẹ tay, nhẹ tay chút!”
Vương Minh mang theo lồng thức ăn tới, vừa mở ra hương thơm đã bay ra bốn phía, cậu ta đắc ý khoe “Vợ em nấu đó, canh gà đen hầm đó nha! Ông chủ mau nếm thử!”
Tôi xuy một cái uống xong, hương vị cũng không tệ lắm.
“Được rồi, mẹ tôi, bọn họ biết không?”
“Không biết. Được rồi, ông chủ, bên ngoài có cảnh sát tìm anh, nhưng bị bác sĩ cản lại.”
Tôi ừ một tiếng, gần đây thế nào lại có duyên với cục cảnh sát vậy.
Vương Minh hai mắt đẫm lệ nhìn tôi: “May là ông chủ vận cứt chó, không bị chết kiểu này, chứ không lúc nhập liệm sư phụ cũng chỉnh không được mặt mũi. Nghe nói có chữa trị cũng không được.”
Trong đầu tôi lại hiện ra hình ảnh kinh hãi kia, toàn thân nổi một trận ác hàn, vội vã đưa chân phải đá Vương Minh, “Cái gì mà vận cứt chó, cậu con mẹ nó vận cứt chó thì có.”
Tôi lớn tiếng mắng cậu ta, như muốn xua đuổi cảm giác quái dị trong lòng.
Vương Minh giúp tôi thu dọn chút đồ trên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon/37802/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.