Editor: Vũ
Beta: Vũ Yên
Bầu không khí ấm áp ngắn ngủi bị tiếng đập cửa ầm ầm phá vỡ, tôi hoảng sợ quay đầu nhìn ra cửa, không biết có cái gì ở phía bên kia đang đập bang bang vào cánh cửa, bốn phía cũng vang lên âm thanh móng tay cào tường sắc bén, âm thanh gần tôi có cảm giác chúng đang ở ngay sau lưng tôi.
Giống như nơi dày đặc tử khí này bỗng nhiên bị kích động.
“Ngô Tà, nghe tôi” anh bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói mang theo nghiêm túc cấp bách khiến tôi không thể kháng cự, đó là sự phản ứng của thân thể và thần kinh đã được trải qua huấn luyện, “Cậu phải mau chóng rời khỏi nơi này, ở chỗ này càng lâu, cậu càng dễ bị đồng hoá, hiện tại cậu đã nghe được tôi nói, nghe thấy âm thanh xung quanh đây, nếu như cậu nhìn thấy tôi thì sẽ không còn kịp nữa rồi.”
Sau khi nghe vậy trong lòng tôi nhất thời rối rắm.
“Thế nhưng Vương Bát Khâu nói không ai có thể thoát khỏi nơi này.”
“Đó là hắn nói.” giọng Trương Khởi Linh lạnh lùng, ngừng một lát, anh càng thêm chắc chắn “Tôi sẽ không để cho cậu phải ở lại chỗ này.”
Trong lòng tôi ấm áp, vươn tay muốn nắm lấy tay anh lại bị anh nắm trước.
“Anh cũng theo tôi đi ra phải không?”
Tôi thực không muốn ở lại chỗ này thêm phút nào, nhưng tôi không muốn chỉ một mình tôi thoát ra, tôi muốn có anh đi cùng.
Anh “Ừ” một tiếng ngắn ngủi, sau đó lại nói, “Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon/2054264/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.