Editor: Vũ
Beta: Yên Lan
Từng câu từng chữ của mẹ không có lời nào phản bác, cũng không tìm được lý do nào thoái thác. Thân là trưởng tử, trưởng tôn từ nhỏ đã phải gánh trách nhiệm kéo dài hương hoả.
Nhưng tôi há miệng mà không nói được lời nào, tôi phải nói gì bây giờ? Chẳng lẽ nói về đoạn quá khứ khốn nạn kia sao, kết hôn ư? Thân thể của tôi còn có thể kết hôn với phụ nữ sao? Làm vậy chẳng khác nào phá hư đời con gái nhà người ta.
“Tiểu Tà!” Giọng mẹ có chút nóng nảy, tôi có thể tưởng tượng ra bộ dáng rưng rưng muốn khóc của mẹ ở đầu dây bên kia, đầu tôi lại bắt đầu ẩn ẩn đau.
“Mẹ” tôi lên tiếng “Con đã biết, ngày mai thu thập một chút con sẽ trở về.”
“Thật tốt, tốt quá!” Tôi có chút dở khóc dở cười khi nghe âm thanh vui mừng của mẹ, không nghĩ chỉ cần một câu nói của tôi có có thể khiến cho mẹ cao hứng đến như vậy, đột nhiên cảm giác được, làm như vậy, kỳ thực cũng là đáng giá.
“Xem mắt cũng chỉ là gặp mặt, dù sao chỉ cần con đồng ý gặp, cũng không bắt con phải lấy ngay, phải không nào?”
Tôi “Vâng dạ” đáp ứng, thầm nghĩ quả thực đúng là như vậy, nói không chừng đến lúc đó có khi tôi lại khiến người ta chướng mắt.
Cúp điện thoại tôi có chút hoảng hốt, cảm giác như mình vừa mới bước vào tuổi 25, những năm đó tôi đã làm gì nhỉ? Từ Lỗ Vương Cung đến đảo Hoàng Sa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon/2054250/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.