Không đợi tôi tiến lên, Tần Hải Yến đã trước một bước nắm lấy tay của Liễu Sương Sương và chất vấn cô ta: "Liễu Sương Sương, tại sao cô ở chỗ này?" 
"Cô làm gì vậy? Người phụ nữ dã man này, thả tôi ra!!" 
Sau khi tránh thoát được sự kìm hãm của Tần Hải Yến, Liễu Sương Sương liền đưa tay chỉnh lại mái tóc gợn sóng phía sau đầu, vẻ mặt cô ta lộ ra vẻ không kiên nhẫn, "Sao tôi lại không được đến nơi này? Cô cho rằng bổn tiểu thư như tôi muốn đi du lịch còn phải giống như mấy người chờ được trúng thưởng à?" 
"Nói như vậy là cô tới đây để đi du lịch sao?" Tần Hải Yến có chút không tin. 
Tôi mặc kệ Liễu Sương Sương vì lý do gì tới đây, nhưng vừa rồi tôi có nghe hướng dẫn viên du lịch nói nơi này từng xảy ra sóng thần, nói thế thì nơi này chắc là có nhiều oan hồn(1) nên cô ta tuyệt đối không thể mặc bộ đồ này. 
Tôi đề nghị thẳng thì cô ta nhất định sẽ không nghe lọt, cho nên tôi đành nhếch khóe miệng lên cười tươi, làm ra vẻ thân thiết mà tiến lên, "Ở nơi đất khách quê người này, nhiều người cũng là nhiều bạn, hay lát nữa ba chị em mình đi dạo phố mua vài bộ quần áo gì đó đi." 
Không ngờ rằng mặt nhiệt tình của tôi lại bị dán lên cái mông lạnh ngắt, Liễu Sương Sương cao ngạo từ trong mũi khịt ra một tiếng hừ lạnh, "Ai là chị em với cô, nói cho hai người các cô biết, đừng có đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/3091362/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.