Trong lòng tôi cười nhạo lời nói của anh ta, vì cơ thể tóc da này đều là cha mẹ cho, toàn cơ thể của tôi đều thuộc về cha mẹ tôi, nhưng mà ngoài mặt tôi vẫn tỏ ra dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu.
Anh ta gội đầu cho tôi rồi tắm rửa cho tôi, cho đến khi lau khô toàn bộ cơ thể của tôi xong, sau đó mới rời đi.
"Hải Yến… cậu ở đây làm gì vậy hả?"
Tôi vội vàng đẩy Tần Hải Yến ra phòng khách, không ngờ là cậu ấy lướt qua tôi như một con cá chạch giảo hoạt rồi chạy thẳng về phía phòng tắm.
"Oái, sao thế này chứ, vừa rồi tớ rõ ràng nghe được tiếng rên của cậu, tại sao bên trong lại không có ai?" Tần Hải Yến cau mày.
"Cậu mới rên đó! Tớ chỉ tắm rửa ở bên trong mà thôi, là tiếng nước đó."
"Thật không? Không thể nào?"
Tần Hải Yến không tin vào ma quỷ nên quay trở lại tìm lần nữa mới chịu từ bỏ.
Cậu ấy là một người, lớn gan tim cũng thô, có điều vừa quay đầu lại là quên ngay chuyện này, rồi bước tới kéo tôi ra ngoài cửa, "Chúng ta nhanh chóng xuống xem hiện trường tai nạn xe cộ vào tối hôm qua đi, tớ nghe nói ngoại trừ tớ và cậu thì tất cả người còn lại đều chết hết rồi."
"Không thể nào, tớ rõ ràng thấy có rất nhiều người xuống xe mà!!!" Rõ ràng là tôi đã nhìn thấy như thế.
"Chắc là cậu hoảng loạn nên nhìn nhầm đó, việc này lên báo luôn rồi, đợi lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/3091347/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.