"Tớ không quản được nhiều như vậy, nếu tớ còn không biết một số việc thì tớ sẽ phát điên mất!!!" Tôi kéo Tần Hải Yến chạy xuống chân núi, phía dưới chân núi có một bến xe. 
Tần Hải Yến hết cách với tôi nên gọi điện cho bên kia, bên kia nói chúng tôi đến trước mười hai giờ đêm nếu không thì đừng đến. 
"Sao cậu liên hệ được với vị đạo sĩ này vậy?" 
"Qua diễn đàn huyền học(1),bài viết của vị đạo sĩ này rất hot, có rất nhiều bạn đã tìm đến đó làm pháp sự, vô cùng linh nghiệm luôn." 
Chỗ ở của đạo sĩ kia cách bệnh viện không xa, đi chưa qua nửa tiếng đã đến nơi, là một tứ hợp viện kiểu cũ ở vùng ngoại thành. 
Người gác cổng là một đứa nhỏ tầm mười hai mười ba tuổi, nó mặc đạo bào, dẫn chúng tôi đến một phòng dành để tiếp khách. 
Nói là phòng tiếp khách thì chi bằng nói là một nơi chuyên môn làm pháp sự, giống với phòng của Long Bà ở Thái Lan, khắp nơi trong phòng treo đầy pháp khí, phía trước có một thần đàn, trên bàn thờ sau lưng thần đàn bày trí bài vị Tiên Tôn, bên cạnh còn có rất nhiều cúp. 
Tôi nhăn mày đi về phía những chiếc cúp đó. 
"Giải thưởng nghiên cứu huyền học, Mao Sơn chính tông…" 
"Đây đều là những giải thưởng mà kẻ hèn mọn này tham gia vào viện nghiên cứu huyền học đạt được." 
Tôi đang lẩm bẩm, thì một giọng nói của người nào đó đột ngột cất lên, tôi quay đầu nhìn lại, thấy một người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/3091322/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.