0, m nhân: Người đi lại ở hai cõi âm dương.
Đây chính là tiết tấu muốn sống không được muốn chết cũng không xong!!!
Tần Hải Yến thu dọn đồ đạc thì cùng lúc đó có một cuộc điện thoại gọi đến, sau khi cậu ấy nhận điện thoại xong, có chút nhảy dựng lên, cầm lấy áo khoác của tôi ném qua, "Cậu mau mặc vào, đại sư đã trở về rồi."
“Cái gì?”
"Là Lỗ đại sư thật đó, từ Ấn Độ về rồi, chúng ta nhanh chóng đi tìm ông ta đi, tớ còn phải hỏi ông ta là sao con trai tớ gần đây không động đậy."
Tần Hải Yến nói gió là mưa ngay, tôi còn chưa vuốt lại đầu tóc, bên kia cậu ấy đã ăn mặc chỉnh tề còn thúc giục tôi, tôi bất đắc sĩ đành phải đi theo ra cửa.
Nói thật là tôi sợ mấy đại sư kia lắm, nhưng tôi vẫn không khỏi ôm một tia hy vọng, hy vọng được ai đó cứu vớt.
Vẫn là chỗ tứ hợp viện lúc trước, khi chúng tôi đi vào, chỉ thấy có một ông già để râu bát tự ngồi ở trước tiền đường, trên người mặc quần áo vải thô, cho dù không có đạo bào nhưng toàn thân vẫn tản ra mấy phần hương bị tiên phong đạo cốt.
1, Râu bát tự: Một chỏm râu nhỏ ở giữa cằm, dưới viền môi dưới.
2, Đạo bào: Trang phục của đạo gia.
3, Tiên phong, đạo cốt: Cốt cách, phong thái của tiên; vẻ đẹp và phẩm cách cao thượng của người không vướng những điều trần tục.
Quỳ trước ông ấy là một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/3091302/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.