"Em trai đã chết, mẹ của em trai muốn báo thù, em trai rất sợ hãi, nó đang cầu cứu Ngoan Mậu?" Cơ thể bé nhỏ của Ngoan Mậu run rẩy trong khi đang nói, sự liên kết khiến tôi cũng cảm nhận được có thứ đó rất khủng bố, và rồi tôi cảm thấy nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng dâng lên.
Người ta nói rằng mẹ và con có mối liên hệ với nhau và giờ tôi thực sự cảm nhận được điều đó.
Nhưng em trai gì đó, còn trả thù gì đó, thì tôi nghe cũng không hiểu, cho nên chỉ có thể an ủi nó rằng: "Không sao đâu, có mẹ ở đây."
Tôi định tìm một ít nước ấm để làm ấm cơ thể, thì đột nhiên, tiếng gõ u ám lại vang lên lần nữa.
Lần này, địa điểm được xác định gần hơn trước, nhưng khi tôi đến, ngoài cửa phòng và bên trong phòng cũng không có một bóng người.
Không cho tôi cơ hội nghỉ ngơi, tiếng gõ cửa lần lượt vang lên, giống như đang rèn luyện tốc độ của tôi vậy, dần dần, tôi thậm chí có thể cảm nhận được tiếng động của không khí, sau khi nắm bắt được luồng không khí khác thường, tôi nhanh chóng đi về phía cửa theo hướng dự kiến, quả nhiên, một giọng nói đã bị chặn lại bên ngoài cửa phòng 8888 trên tầng 57.
Một người phụ nữ với mái tóc rối bù, mặc một chiếc váy trắng rộng, ở phần bụng thì bê bết máu, máu tươi còn chảy xuôi theo đôi chân trần của cô ta xuống trên thảm, và mái tóc rối tung kia đã che hết khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/3091264/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.