Một là tôi hy vọng Lãnh Triết Lăng đã uống canh Mạnh Bà và qua cầu Nại Hà, nếu như anh ta đã buông bỏ chuyện cũ, thì áy náy ở trong lòng ta đối với anh ta cũng ít đi một chút.
Thứ hai, tôi hy vọng mình có thể tìm thấy anh ta, chính miệng nói với anh ta một lời xin lỗi.
Nhưng sau khi nói xin lỗi thì…, nói thật thì tôi chưa chuẩn bị tốt để đối mặt với anh ta liền tự tiện thỉnh âm…
"Gâu!"
Tiếng kêu của Tiểu Hắc kéo tôi từ trong suy nghĩ về, tôi vội vàng chia một phần màn thầu máu cho nó, trải qua kinh nghiệm thất bại vào lần trước và sau khi thông qua tu luyện thì tôi đã hiểu được càng nhiều, hiểu được thời gian ở lại âm phủ này phải lấy Tiểu Hắc làm chuẩn.
Còn có đối với người bạn muốn tìm, thì có thể nhanh chóng dùng thuật gọi hồn tìm được và mang đi.
Tôi vội vàng viết một lá bùa gọi hồn và đốt đi, đốt thành tro bay theo gió, bay đến từng ngõ ngách ở âm phủ, nếu như bùa gọi hồn phát hiện Lãnh Triết Lăng, thì nó sẽ mang anh ta tới tìm tôi.
Có biện pháp này, sẽ không bao giờ giống như ruồi không đầu chạy loạn như lúc trước, còn tôi cứ nhàn nhã thưởng thức phong cảnh ở âm phủ này.
Nơi đây quanh năm tối tăm không có ánh mặt trời, không có băng tuyết bão mưa, chỉ có lớp lớp sương mù.
Trước khi kịp nhận ra, tôi đã theo đám quỷ hồn nhốn nháo đến bên cạnh cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560659/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.