Chương trước
Chương sau
"Làm sao có thể chứ? Vừa rồi rõ ràng là em đã làm anh ta bị thương! ”

Tôi cố phản bác, nhưng vừa chạm đến ánh mắt của Thiên Ngạo thì tôi liền chột dạ, Ngũ Lôi Chú vừa rồi tôi dùng là đạo pháp Thượng Mao Sơn nằm trong đỉnh cấp, tôi trung cấp làm sao có thể vận hành nó, chỉ sợ cũng là mèo mù đụng phải chuột chết rồi

"Nhưng hôm nay em thực sự làm cho anh được mở rộng tầm mắt, chờ em hoàn toàn học được pháp thuật Mao Sơn, sau này anh nằm bên cạnh em cũng phải lo lắng lắm đây." Thiên Ngạo nắm lấy tay tôi, đặt ở trên đùi nắm chặt lại.

Tôi bật cười ra tiếng, "Được rồi, chúng ta đừng ở đây khen ngợi lẫn nhau nữa, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy được thực lực của các anh của anh, về sau em nhất định sẽ cố gắng học tập đạo pháp cho tốt hơn, để bảo vệ anh!”

"Ha ha."

Thiên Ngạo bất đắc dĩ cười, để đầu tôi tựa vào vai anh.

Hôm nay chúng tôi ở trên nóc nhà qua một đêm, ngày hôm sau trở về thay quần áo rồi đi thẳng đến chỗ Long Bà, người mà lần trước chúng tôi đến thỉnh tiểu quỷ.

Pháp lực của Long Bà này cũng rất mạnh, cho dù bây giờ Thiên Ngạo đang dùng cơ thể của Triết Lăng thì bà cũng có thể nhìn thấu được.

Long bà kia vừa nhìn thấy Lãnh Thiên Ngạo còn khiếp sợ hơn là khi nhìn thấy tôi, cơ thể lùn vội vàng đứng lên đuổi anh ta ra ngoài, "Cậu đi ra ngoài, nơi này không hoan nghênh cậu!”

"Long bà, chúng tôi tới là cần bà giúp đỡ." Tôi vội vàng ngăn bà ta lại.

"Nếu cậu không đi tôi sẽ không khách sáo nữa!"

Long Bà kia nói xong liền lấy pháp khí ở trên tường xuống, Thiên Ngạo vội vàng lui về phía sau hai bước, "Long Bà, bà đừng tức giận, tôi sẽ rời đi ngay."

Nói xong, anh ta xin lỗi rồi liếc mắt sang chỗ tôi, "Mộng Mộng, em ở lại đây đi, anh đi làm chút việc, đến tối anh sẽ quay lại đón em.”

Tôi biết anh ta muốn lén lúc đi tìm Hàng Thi nên muốn ngăn anh ta lại, không ngờ lại bị Long Bà dùng lực kéo tôi quỳ xuống trước thần đàn.

"Cô quỳ xuống cho tôi, không được đi đâu hết!"



"Long Bà, anh ta là chồng tôi, tôi cũng biết anh là quỷ nhưng anh ấy là người tốt sẽ không làm tôi bị tổn thương."

"Có chắc là người tốt không? Không hề! Cô bị cậu ta hại còn chê ít sao?" Long Bà phẫn nộ nói, còn không khỏi nhìn ra cửa, bà siết chặt pháp khí ở trong tay.

Tôi cũng bất lực, e là lúc còn làm thủ hạ dưới trướng của Hàng Thi thì Thiên Ngạo đã làm không ít chuyện xấu, nhưng đó đều là chuyện của quá khứ rồi.

Nhìn bộ dáng này của Long Bà thì chắc chắn là bà ấy sẽ không nghe tôi giải thích, nên tôi cũng lười nói thêm, sau đó tôi nói rõ mục đích đến lần này.

"Long Bà, tôi biết pháp lực của bà rất cao cường, tôi đến là muốn xem hàng đầu trên người tôi đã sang qua đứa nhỏ chưa?" Long Bà nhìn thoáng qua bụng nhỏ của tôi, sau đó lấy một bát nước sạch lại đây, rồi dùng kim đâm thủng một lỗ trên ngón tay của tôi để lấy một ít máu nhỏ vào bát, nước trong vắt trong bát rất nhanh bị máu đỏ nhuộm đỏ, máu của tôi màu đỏ đen, nhưng không có mấy cái trùng giống con giòi trăng trắng nữa, mùi tanh cũng không nồng nặc như trước.

Tôi phỏng đoán là đã sang qua Ngoan Mậu rồi, nhưng sắc mặt của Long Bà vẫn rất nghiêm túc làm cho tôi không dám suy đoán lung tung, chỉ đành chờ bà ấy nói chuyện trước.

"Hàng đầu của cô đúng là đã dời một phần sang đứa nhỏ, chỉ là máu của cô không giống như máu của người bình thường, ngược lại giống như là được sản sinh ra từ trên người chết." Long Bà lo lắng nhìn tôi, tầm mắt hơi nheo lại như thể muốn tìm kiếm cái gì đó từ trong ánh mắt của tôi.

Nếu như tôi nói với bà ấy tôi là thi quỷ, thì sợ tạo ra thêm chuyện rắc rối hơn, nên tôi lựa chọn đi thẳng vào phần tiếp theo luôn, "Long Bà, bà có cách nào làm hàng đầu từ đứa nhỏ dời toàn bộ trên người tôi không, tôi muốn đứa nhỏ này được bình an sinh ra.”

"Cô nói cái gì?" Long Bà sợ bản thân nghe nhầm, nên nhịn không được lại hỏi thêm.

Tôi hít một hơi thật sâu, "Tôi muốn sinh đứa bé ra một cách an toàn và không muốn mất nó.”

Trong bụng rõ ràng giật giật mấy cái, chắc là Ngoan Mậu đã nghe được tôi nói, tôi vội vàng đưa tay phủ lên bụng, khóe miệng giương lên nụ cười hạnh phúc, "Trước kia tôi quả thật có nghĩ đến việc vì bản thân mà hy sinh Ngoan Mậu, nhưng sau khi nó vào bụng tôi, tôi lại bắt đầu không đành lòng, ở trong bụng tôi chính là con của tôi, tôi không có cách nào nhìn con mình sảy mất, Long Bà, làm ơn đi, nhất định phải giúp tôi.”

"Chuyện này… tôi cũng không có cách nào giúp được cô, hàng đầu trên người cô đã dời phân nửa qua bên nó, cho dù chỉ dời có một chút, thì máu của mẹ cũng không thể chảy ngược trở lại." Long Bà khoát tay áo.

"Long Bà, bà nhất định có biện pháp, bà giúp tôi đi mà! Tôi cầu xin bà!”

"Dù Long Bà tôi có tài giỏi đến đâu cuối cùng cũng chỉ là một con người, mà thỉnh cầu này của cô đến Đại La thần tiên cũng không giúp được cô đâu!" Long Bà nói xong lại lắc đầu, ánh mắt nghiêm túc cắt đứt tất cả suy nghĩ của tôi.



Chẳng lẽ Ngoan Mậu nhất định phải bị sảy mất?

Không được, nó là con của tôi cùng Thiên Ngạo, hơn nữa Ngoan Mậu đã sớm biết hàng đầu đã dời lên người nó mà nó vẫn yên lặng nhận, nói không chừng nó đang chờ đợi biến thành quỷ lệ hung mãnh.

Nếu thật sự là như vậy, thì đó là do tôi hại nó rồi, tôi tuyệt đối không để nó xảy ra.

Nếu như không thể thay đổi, vậy hẳn là cũng có thể có biện pháp hoà hoãn, tôi vội vàng quỳ gối trước mặt Long bà, "Long Bà, bà có thể giúp tôi suy nghĩ biện pháp khác hay không, để cho tôi có thể thuận lợi sinh đứa nhỏ này ra! ”

"Không có biện pháp gì, ngoại trừ thay đổi toàn bộ máu ở trong người cô, nếu như hàng đầu không tiến vào thai nhi nữa thì có thể cứu nó."

"Thay máu?" Tôi cau mày có chút khó hiểu.

Long Bà thở dài một hơi, "Biện pháp giải trừ hàng đầu ngoại trừ cách dời qua cho đứa nhỏ thì vẫn còn có một biện pháp khác chính là thay máu, lúc trước tôi không nói cho cô biết, đó là bởi vì người lớn như cô, nếu như muốn thay máu thì cần ít nhất máu của mười người mới đủ, hơn nữa phải là máu mới lấy từ trên người ra và cùng nhóm máu mới được.”

"Vậy chẳng phải là muốn tôi đi giết người sao?"

"Lúc trước tôi không nói cho cô biết, đó là bởi vì cô vẫn là một con người, nhưng hiện tại, tôi thấy dù dùng máu người cũng không thể thay đổi cho máu của cô, thay vào đó là phải dùng máu của thi quỷ mới được!" Trong đôi mắt nhỏ nhắn của Long Bà hiện lên một tia sáng, thì ra bà ta đã nhìn thấu tôi rồi. Nếu như dùng máu thi quỷ thì tốt thôi, vì thi quỷ vốn không nên tồn tại trên đời này, đừng nói là giết mười con thi quỷ dù có giết một trăm con thi quỷ thì tôi cũng không cảm thấy áy náy.

Chuyến này cuối cùng cũng có chút thu hoạch, tôi vội vàng chắp hai tay hành lễ với Long Bà, "Long bà, cám ơn bà.”

"Cô gái, cô đừng vui mừng quá sớm, cho dù sau khi cô thay máu, thì đứa nhỏ này sinh ra cũng không thể làm người bình thường."

"Vậy sẽ thành gì? Là thi quỷ sao?” Lòng tôi vừa thả lỏng thì giờ lại bị kéo căng lên, làm sao mà tôi lại không nghĩ tới chứ, ngay cả tôi hiện tại cũng là thi quỷ, thì sao có thể sinh ra một đứa bé bình thường đây?

Nhìn thấy sắc mặt khó xử của Long Bà, trong mắt tôi liền xuất hiện một tầng hơi nước, cắn chặt môi, trong lòng vô cùng uất ức, trách là trách tôi, vì tôi nên con tôi mới chịu tội.

"Tôi không biết, không biết đứa nhỏ này sẽ biến thành thứ gì, đời này của bà già tôi đây cũng là lần đầu tiên gặp phải chuyện này, đây có lẽ là số mạng của cô, nhưng cô phải nhớ kỹ, dốc lòng hướng thiện, người tốt sẽ có báo đáp tốt!"

Long Bà nói xong mở ngăn kéo bên trong bàn ra, lấy từ đó ra một cái dây tơ hồng đỏ có treo chiếc răng chó và đưa cho tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.