"Ông ta sẽ đến đây sao?"
A Tán là người âm hiểm xảo trá, ông ta không phải là không biết chúng tôi đang muốn đối phó ông ta.
"Ông ta sẽ đến, vì qua nhiều năm như vậy rồi mà đây là lần đầu tiên tôi chủ động khiêu khích ông ta, đó còn là giấy mời sinh tử, với tính tình hiếu thắng của ông ta thì sẽ đến thôi!"
Long Bà nói xong lấy từ dưới tủ ra một cái hộp đặt ở trên bàn, đưa tay ra ý bảo tôi không cần quỳ.
Tôi vội vàng ngồi xếp bằng lại, rồi hỏi, "Sư phụ, giấy mời sinh tử là cái gì vậy ạ?”
"Kể từ một giây khi ông ta nhận được thư mời, thì khế ước đó sẽ có hiệu lực trên người hai chúng tôi, khế ước đó được hiểu là trong giận quyết đấu vào tối nay, nếu không phải ông ta chết thì tôi chết!"
"Sư phụ, thầy nhất định phải làm như vậy sao? Giữ lại núi xanh không sợ không có củi đốt mà, thầy vẫn nên rút lại giấy mời sinh tử đó đi, mặc dù tôi đã nói là hy vọng thầy cùng tôi đối phó A Tán, nhưng tôi cũng không muốn thầy xảy ra chuyện!”
"Tôi xin lỗi, tôi không biết điều đó..."
"Không liên quan đến cô, bà già tôi với A Tán, sớm muộn gì thì cũng sẽ có một ngày đối đầu, chỉ là bởi vì cô mà ngày đó đến sớm hơn mà thôi, đến đây, trước tiên tôi sẽ dạy cô thuật Kuman Thong."
Long Bà nói xong đem cái hộp vừa lấy ra kia mở ra, có rất nhiều con rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560610/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.