Nhưng Trịnh Viễn Phàm cơ bản là không chú ý tới sắc mặt không tự nhiên của tôi, xông lên nói cái gì mà các anh em đã chuẩn bị tiệc tẩy trần xong xuôi. Nhất định mời tôi cùng Thiên Ngạo đến tham gia.
Bọn họ đều cảm thấy đại công thần (người có công lớn) lần này là tôi, nên tôi không đi là không được.
Nơi cậu ấm nhà giàu tụ tập không cần đoán cũng biết là nơi nào, nếu muốn chúc mừng, muốn quẩy chắc chắn sẽ ở câu lạc bộ đêm, có điều những người này đều có thân phận đặc biệt, nên người tổ chức là Khâu Hải Đình phóng khoáng bao luôn hộp đêm, chỉ để lại một ít cô gái khiêu vũ hỗ trợ tung hứng.
Đây là lần đầu tiên tôi ra vào loại địa phương như thế này, hơn nữa còn vác theo cái bụng to, cũng may không có người ngoài ở chỗ này, không thì đúng là mất mặt, ném mặt mũi đến nhà bà ngoại luôn.
Thiên Ngạo và tôi vừa đi vào. Mấy tên ăn chơi trác táng đã sớm chờ đợi ở đó liền hoan hô, chỉ có một người không hài hòa đang ngồi ngay ngắn tại chỗ ngồi, thấy ánh mắt của tôi nhìn qua, cô ta châm chọc nhếch khóe miệng.
Lại là Trần Kha!!
Người phụ nữ này thật sự là âm hồn không tan!!
Trong nhất thời, tâm trạng của tôi càng thêm tồi tệ, rồi tôi đặc biệt tìm một chỗ cách cô ta khá xa và ngồi xuống.
"A, Mộng Mộng này, không gặp cũng không lâu mà cái bụng của cô to lên một vòng rồi, đại ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560552/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.