Trần Kha vừa nghe tôi nói như vậy, thiếu chút nữa tự làm cho mũi bản thân bị lệch, vì cô ta đưa tay chỉ vào mũi của chính mình, như thể không tin được nói. "Cô nói tôi tự ti à?"
"Chẳng lẽ là không phải như vậy sao? Cô là góa phụ còn dắt theo con trai của chồng trước, người đã không xinh đẹp, cả ngày cũng chỉ biết đến phòng thí nghiệm, một chút tình thú cũng không có, ngay cả Thiên Ngạo cũng chướng mắt với cô, chứ đừng nói là Vưu Tích."
"Lưu Mộng Mộng, cô đến là muốn tìm chết có phải hay không?"
Tầm nhìn của cô ta nhìn qua, tôi liền cố tình ngẩng đầu ưỡn ngực, nút áo sơ mi trước ngực vừa vặn bung ra, để lộ ra phần đầy đặn trước người. Tầm mắt của Trần Kha chiếu lên người tôi, rồi lại nhìn chính mình, trong nhất thời những lời tiếp theo mà cô ta muốn nói đều bị kẹt lại trong cổ họng.
Tôi không cố ý kích thích cô ta, mà chính là do cô ta mỗi ngày đều mặc áo blouse trắng, rộng phùng phình, che đi cơ thể đầy đặn trêu người của bản thân, còn tôi, ngày nào tôi cũng mặc quần Jean cùng áo sơ mi, rất là gợi cảm, quyến rũ người.
Tôi biết Thiên Ngạo của tôi không hứng thú với bề ngoài của phụ nữ cho nên mới nói khích cô ta như vậy. Tốt nhất là làm cô ta bắt đầu từ ngày mai biết trang điểm giống như Liễu Sương Sương, để cô ta dụ dỗ đám nam thi quỷ trong căn, vừa hay là Thiên Ngạo của tôi cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560512/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.