"Anh hai..."
Tôi đau lòng nhìn người đàn ông giống như kẻ điên ở trước mắt, xưa nay anh ta quyến rũ như vậy, mà đảo mắt đã bị tra tấn không còn hình người nữa.
Thiên Ngạo thích nhất chính là anh hai cùng anh ba. Nên tôi sẽ không để anh hai chết ở căn cứ này.
Hiện tại chỉ có thể bất chấp để đánh một trận!
Tôi ném ra ngâm châm tơ tằm ra, "Anh hai, xin lỗi!"
Tam lăng châm nhỏ như cây kim trực tiếp cắm vào đỉnh đầu của Mạc Tích Tà, tôi dùng đầu ngón tay khống chế lực đạo, tam lăng chăm vào được hai cm thì dừng lại, sau đó đảo qua một vòng quanh gai xương của Hàng Thi, tôi hồi hộp giống như đang làm phẫu thuật.
Vào lúc này nếu như đầu ngón tay của tôi hơi mất khống chế, thì anh hai có thể chết ngay lập tức, còn may, vẫn có thể tách gai xương của Hàng Thi với đỉnh đầu.
"Được rồi, tiếp theo có thể thi pháp."
Tôi đang chuẩn bị thi pháp, không ngờ Mạc Trát Tà vốn đã gần như ngất xỉu đột nhiên ngẩng đầu lên. Trong đồng tử đen có khói bốc ra, anh ta nhìn tôi giống như là đang nhìn kẻ thù giết cha của mình vậy.
"Anh hai…"
"Ông ta không phải anh hai, là Hàng Thi đó!" Vưu Tích tái mặt vì sốc, theo bản năng liền dùng lệ khí quanh thân trói Mạc Trát Tà càng thêm chặt.
Ông ta dời ánh mắt lên người Vưu Tích, ánh mắt hơi đông lại, giận dữ quát, "Nghiệt tử!”
(Nghiệt tử dịch tương đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560499/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.