Đột nhiên ở ngoài cửa sổ có một bóng đen chợt lóe lên, sau lưng tôi chợt lạnh lẽo.
"Tới rồi?"
Chỉ dựa vào cách đi vừa rồi cũng có thể phán đoán ra thực lực của người này là không tầm thường. Tôi mạnh mồm, không có sợ hãi, như vậy, mới làm cho người đó khó nắm bắt được.
"Cô gọi tôi đến đây làm gì?"
Giọng nói này là của một người đàn ông, tôi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người đàn ông có tóc dài xõa vai, mái tóc che đi một nửa bên gò má anh ta, bên còn lại là một nửa khuôn mặt đẹp trai nhưng tái nhợt, tôi tuyệt đối không tò mò nửa còn lại của anh ta trông như thế nào đâu, vì không chừng tò mò sẽ dọa chết mèo đó.
"Tôi không chỉ tìm anh, mà còn tìm tất cả quỷ hồn trong phạm vi mười dặm ở nơi này, không ngờ là thủ đô này có không ít cô hồn dã quỷ như vậy."
"Có việc gì thì nói đi."
Giọng điệu của người đàn ông rất không thân thiện. Hiển nhiên thôi, bị người ta gọi đến như vậy thì chắc chắn sẽ rất không vui.
Nếu đã như vậy thì tôi cũng đi thẳng vào vấn đề luôn:
"Với thực lực của anh thì chắc chắn có thể cảm giác được, vào mấy ngày trước có một quỷ lệ đi ngang qua đây đúng không? Tôi muốn biết ông ta đã đi về hướng nào."
Cho dù anh ta không cảm giác được Thiên Ngạo, nhưng vẫn có thể cảm giác được Hàng Thi, chỉ cần tìm được Hàng thi, là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560476/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.