Edit: Đào
Trời rốt cuộc sáng, Hoa Hồn quỳ ở bên ngoài tròn một đêm cũng không nhìn thấy Lê Ngạo.
Tim của hắn vào giờ khắc này lạnh như băng.
"Hoa Hồn đi thôi, Minh vương cũng không biết còn ở trong cung điện hay không" bên cạnh Tiểu Bạch cũng bồi hắn một đêm, không khỏi thở dài.
Hoa Hồn mặt lạnh đứng dậy, dứt khoát đi khỏi đây, Lê Ngạo là ngươi không đúng, như vậy liền không nên trách hắn không giữ quy củ.
Tô Tiểu Thiến ghé vào bên giường cũng chầm chậm tỉnh lại, đêm qua cô cứ như vậy ghé vào bên giường mà ngủ, cô thong thả đứng dậy, chân đã tê rần.
Trời, rốt cuộc sáng.
Tô Tiểu Thiến vừa mới cảm khái xong, đã có người gõ cửa, sau đó Thu nhi đến, trong tay bưng bữa sáng.
"Tô cô nương ăn chút đi" cũng không biết khi nào, Thu nhi đã không còn lạnh như băng, đối với cô coi như tương đối tốt, kỳ thực, ở trong mắt Thu nhi, nàng cảm thấy cô thật đáng thương , có mang cục cưng còn phải ở nơi này, nhưng nàng chỉ là một nha đầu không có quyền quyết định chuyện gì, có thể làm chính là phục tùng.
Tô Tiểu Thiến gật đầu, đi lên phía trước nhìn bữa sáng rất phong phú trong lòng nghĩ, ba ba cục cưng ngươi còn biết cho ngươi ăn tốt một chút.
"Tô cô nương tịnh dưỡng tốt, ta nghĩ chờ cục cưng ra đời , Minh vương cũng sẽ đón người trở về" Thu nhi có chút thương cảm nói.
Tô Tiểu Thiến nghe vậy ngoái đầu nhìn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ma-vuong-dung-cham-vao-ta/3271461/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.