Chương trước
Chương sau
Gió ôn hòa thổi, cả vùng đất xuân ý dạt dào, Tô Tiểu Thiến đứng ở trên sườn núi nhìn về phía chân trời mênh mông vô bờ, kìm lòng không đậu thở dài một hơi.

"Mẹ, ngươi làm sao vậy?" Tiểu Bảo ngồi ở trên bả vai của cô nghiêng đầu không hiểu nhìn về phía cô, Tiểu Bảo cũng không biết tại sao mình thích cô như vậy, thích kề cận bên cô.

"Mẹ nhớ nhà" Tô Tiểu Thiến rất tự nhiên cũng không có phản đối việc không cho nàng gọi mình là mẹ, cô tin tưởng bọn họ nhất định là thiếu đi tình thương của mẹ , nhìn cục cưng bé nhỏ như này, cô cũng rất muốn bảo hộ nàng.

Tiểu Bảo nghe nói, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức quấn quýt , "Mẹ không thích Tiểu Bảo sao?" Dứt lời viền mắt nho nhỏ của nàng bắt đầu phiếm hồng lên.

"Tiểu Bảo không khóc, mẹ thích ngươi a, chỉ bất quá..." Cô sợ bị đại bảo giẫm chết.

"Tiểu Bảo cũng thích mẹ" dứt lời nàng ôm vành tai cô, dùng mặt không ngừng ma sát, một lúc sau cười cười nói: "Mẹ yên tâm, Tiểu Bảo sẽ khuyên bảo ca ca , chỉ cần ca ca đồng ý, mẹ có thể ly khai ở đây "

"Cái gì? Ca ca ngươi có thể cho ta ly khai ở đây?" Tô Tiểu Thiến nghe vậy mừng rỡ không thôi, bất quá, nội tâm bắt đầu nghi hoặc không ngớt, Đại Bảo ngoại trừ sẽ xé rách người ra, còn có thể làm cái gì?

Tiểu Bảo ôm vành tai cô vội vàng gật đầu, "Mẹ đừng khổ sở, Tiểu Bảo sẽ giúp cho mẹ "

Tô Tiểu Thiến nghe vậy ấm áp, trong lòng thật sự cảm động, cô đem nàng theo trên vai cầm xuống để trong lòng bàn tay, vừa cười vừa nói: "Tiểu Bảo thật là một tiểu cô nương thiện lương "

"Ha hả" Tiểu Bảo được ca ngợi cười ha hả ở trong tay cô lăn lộn.

'Ùng ục nói nhiều' Tô Tiểu Thiến bụng rất không tốt bắt đầu kháng nghị , cô đói bụng...

"Mẹ đói bụng sao?" Tiểu Bảo đôi mắt như nước trong veo nhìn cô cười cười.

Tô Tiểu Thiến xấu hổ gật gật đầu.

"Mẹ, chúng ta ở đây cái gì cũng có, cá a, rau dưa a, thịt a, cũng có , còn nhiều thứ nữa “ Tiểu Bảo chỉ ngón tay vào rừng cây, "Đó là trái cây rừng, bên trong cái gì hoa quả đều có "

Trái cây rừng? Không tồi, cô thực sự rất đói , chỉ là ăn hết hoa quả có thể hay không đói nha?

"Tiểu Bảo có đồ làm bếp không? Mẹ muốn làm cơm" Tô Tiểu Thiến ngẫm lại cô thật sự thật lâu đều chưa từng làm cơm , hiện tại cô thật hoài niệm mình làm cơm nước nha!

"Mẹ biết nấu ăn?" Tiểu Bảo đáy mắt nhất thời nổi lên một trận mừng như điên, kinh hô.

"Làm sao vậy? Chẳng lẽ mẹ trước đây không biết nấu ăn?" Tô Tiểu Thiến không hề nghĩ ngợi thốt ra, nhưng cô nói xong câu đó thì có điểm hối hận, cái gì gọi là mẹ trước đây nha?

"Uh, ba ba tìm mẹ trở về không có một ai biết nấu ăn, thế nhưng ở đây vật liệu gì cũng có, lúc trước ba ba rảnh rỗi ở đây một thời gian nên cái gì đều chuẩn bị, chỉ là không có người biết nấu ăn, Tiểu Bảo duy nhất ăn xong một lần cơm vẫn là ba ba làm, mặc dù rất khó ăn, thế nhưng Tiểu Bảo đã rất vui vẻ , ha hả" Tiểu Bảo nghĩ tới đây hai tay không tự chủ hợp nhất hồi tưởng thời gian tốt đẹp trước đây.

" mẹ làm cơm cho ngươi ăn có được hay không?" Tô Tiểu Thiến đối với nàng xán lạn cười.

"Thực sự sao? Mẹ thực sự chịu làm cơm cho Tiểu Bảo ăn?" ánh mắt nhỏ bé tràn đầy chờ mong.

"Không chỉ có muốn làm cho ngươi ăn cũng muốn làm cho đại bảo ăn" Tô Tiểu Thiến vươn tay sờ sờ tóc của nàng cười nói.

"Không nên không nên, ca ca không thể ăn cơm , ca ca quá mập, muốn giảm béo" Tiểu Bảo vẻ mặt thành thật nói.

Tô Tiểu Thiến nghe vậy, thổi phù một tiếng bật cười, giảm béo? Hẳn mới lạ nha, "Không được, ngươi cùng Đại Bảo đều phải ăn cơm, các ngươi đều là Tiểu Bảo Bảo nha" Tô Tiểu Thiến nói xong cũng nghĩ nghĩ, Đại Bảo coi như là tiểu hài tử đi? Mồ hôi!

"Thế nhưng ca ca rất kén chọn, rất nhiều thứ hắn cũng không ăn, ngươi đừng nhìn ca ca cao lớn như vậy, kỳ thực ca ca đã một năm chưa từng ăn đồ, hoa quả rừng hắn đều ăn ngấy , ba ba tìm mẹ trở về cũng sẽ không làm cơm, ca ca cũng lười rời giường ăn cơm, hiện tại hắn thật gầy quá nga" Tiểu Bảo cảm khái nói.

Cái gì? Hắn hiện tại so với trước đây gầy rất nhiều? Kia trước đây... Tô Tiểu Thiến không dám tưởng tượng, chỉ là lúc này cô cảm thấy trên đỉnh đầu của mình có một đàn quạ đen oa oa bay qua.

Hạ quyết tâm làm cơm, nàng liền bắt đầu thu thập nguyên liệu nấu ăn, Tiểu Bảo chỉ điểm nơi, cô rất thuận lợi tìm đến rất nhiều nguyên liệu có thể nấu ăn, ở đây còn có một con sông cạn, cô nhảy xuống bắt một cái hai tay là cá lớn.

Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Tiểu Bảo mang theo cô tiến vào trong sơn động to lớn, một bước vào bên trong Tô Tiểu Thiến liền bắt đầu khẩn trương, này... Cái này làm sao cảm giác đều giống như đang thám hiểm động quái thú vậy.

"Mẹ đừng sợ" Tiểu Bảo cảm thấy cô khẩn trương vội an ủi nói.

Tô Tiểu Thiến nuốt một ngụm nước bọt đi vào, nhưng vào lúc này bên trong xuất hiện một cánh cửa, Tiểu Bảo chỉ điểm, cô thuận lợi mở ra cửa đá.

'Đông' một tiếng, cửa đá từ từ mở ra .

Đợi được cửa đá chướng mắt lui sang một bên, Tô Tiểu Thiến bị cảnh vật bên trong làm hoảng hốt, này... Có thể dùng biệt hữu động thiên* để hình dung sao? Hạng nhất văn khoa lợi hại như cô lúc này cũng cảm thấy là nghèo từ, trong sơn động nhìn như bình thường cư nhiên lại hoa lệ đường hoàng như thế.

Biệt hữu động thiên: biệt thự kết hợp với động thiên nhiên mà tạo hành nơi ở

Kỳ thực để cho cô giật mình chính là, nơi này tất cả các thứ y chang một cái biệt thự thời hiện đại,cô lúc này không thể không hoài nghi 'Người' gọi là Hắc Sơn rốt cuộc có phải là người hay không? Bằng không tất cả đồ trên thế gian như tập hợp ở đây vậy?

Tô Tiểu Thiến nâng nâng đầu nhìn có chừng hai mươi thước được treo đèn xa hoa tradng lệ, làm cho cô thán phục không ngớt.

Đúng lúc này, bên cạnh đại môn, tiếng bước chân mạnh mẽ lại được truyền đến, cửa được mở ra.

Đại bảo lảo đảo đi ra, mí mắt cũng không liếc nhìn cô một cái, hắn hướng phòng khách đi đến, đặt mông ngồi trên mặt đất bắt đầu nhìn lên 'Ti vi', đối hẳn là ti vi, màu đen , thật rất lớn, Tô Tiểu Thiến đi đến nhìn một chút trên ti vi này rốt cuộc đang chiếu cái gì.

Nhưng chờ nàng tới gần liền ngây dại, này... Phía trên này chiếu chính là cảnh Đại Bảo đang xé rách các “Mẹ” trước, Tô Tiểu Thiến cầm lấy c tay lúc này không biết là nước hay là mồ hôi đâu.

"Ca ca, ngươi đang chán ghét ai, tại sao muốn nhìn cảnh này, ngươi có phải muốn dọa mẹ sao" Tiểu Bảo nhìn không được nói lầm bầm.

Đại Bảo thân thể dài rộng căn bản không quay đầu lại, thế nhưng thanh âm lại nhẹ nhàng qua đây, "Để cho nàng xem rõ, sau này chọn cách chết dễ dàng , phía trên này có xé rách đầu, còn có xé rách cánh tay, đùi , đến lúc đó theo ngươi lựa chọn" nói xong, hắn hắc hắc cười cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.