Chương trước
Chương sau
Ma Hân Nhã trong lúc bất chợt sắc mặt rất khó nhìn, "Không... Không có việc gì" nàng vừa dứt lời, liền không khống chế phóng một tiếng vang , nhất thời trong đại điện im lặng một mảnh.

"..."

Ma Hân Nhã nhất thời quẫn bách muốn chết, tiếng vang này khiến nàng ta hoảng sợ, đều không có người nói chuyện.

Tô Tiểu Thiến thấy thế cũng ngây ngẩn cả người, thực sự là đủ xấu hổ , đúng lúc này Thu nhi đứng ở sau lưng cô bỗng nhiên đem cô đẩy về phía trước, Tô Tiểu Thiến lảo đảo một cái ngã xuống chính là ở trên thảm đỏ, tất cả mọi người nhìn về phía nữ tử quỳ rạp trên mặt đất, Tô Tiểu Thiến hắc hắc cười cười vội đứng dậy nói: "Phóng thật là tốt, phóng thật là tốt a "

"..." Mọi người đều không hiểu nhìn về phía cô.

"Ha hả, này... Này... Tục ngữ không phải đã nói , thối thì không vang mà vang thì không thôi! Ma Giới Công như vậy thể hiện là người thâm hậu, mới có thể vang dội như vậy, điều này nói rõ, Minh Giới chúng ta có phi tử lợi hại như thế đúng là chuyện tốt a, ha hả" Tô Tiểu Thiến chỉ cảm giác đỉnh đầu mình có một đàn quạ đen bay qua.

"... ?" Mọi người toàn bộ thẹn thùng.

"Cái kia... Kỳ thực là, ta cảm thấy, Ma Giới công chúa này xì hơi giỏi vô cùng, các ngươi muốn a, nàng phóng cũng không thối lắm nên cũng không biểu thị cho cái gì?" Cô thấy mọi người không nói gì, đành phải kiên trì tìm bậc thang cho mình đi xuống, ai bảo cô bị người cấp đẩy đi ra.

Mọi người lắc lắc đầu không hiểu.

Tô Tiểu Thiến ho nhẹ một tiếng nói: "Điều này nói rõ nàng chính thức dung nhập Minh Giới ta , đem khí Ma Giới từ bỏ rồi, chính thức tiếp thu không khí Minh Giới, sau này đây, ách... Nàng... Nàng hết thảy tất cả đều là của Minh Giới " thẹn thùng!Lời nói đích thực là quá.

Tất cả mọi người giật mình nhìn về phía cô, trong mắt lóe ra tin tức khó hiểu.

Tô Tiểu Thiến ở trong lòng không ngừng khóc thét, các ngươi không nên trừng con ngươi nhìn cô nha, các ngươi cũng không biết, cô làm sao sẽ biết đây, ô ô lão thiên cứu cứu cô đi,cô không phải cố ý đi ra , ô ô...

"Tô thị nữ nói rất đúng, điều này nói rõ Ma Giới công chúa chính thức tiếp thu Minh Giới " Minh Huyền trưởng lão thấy thế vội nói.

Tô Tiểu Thiến nghe vậy vội cho hắn một ánh mắt cảm kích, ô ô, trưởng lão ngươi thật tốt!

Các đại thần nhìn thấy trưởng lão lên tiếng, tự nhiên đều phụ họa theo đứng lên, một hồi xấu hổ cứ như vậy liền đi vào quá khứ, Cầm phi lạnh lùng nhìn về phía Tô Tiểu Thiến, ngu ngốc chết tiệt dám phá hỏng đại sự của nàng? Nàng nhất định sẽ không bỏ qua của cô ta!

Thu nhi cũng ngây ngẩn cả người, nàng là nhận được chỉ thị từ Xuân nhi, muốn nàng ở thời gian thích hợp làm cho cô xấu mặt, nhưng nàng không nghĩ tới tên ngu ngốc này cư nhiên giải quyết được xấu hổ này?

Ma Hân Nhã hướng cô ánh mắt cảm kích, Lê Ngạo vẫn nín cười, nghĩ không ra cô ngu ngốc như thế có thể giải quyết sao?

Đốc Uyên nghe vậy cũng nhịn không được nữa ý cười, cô luôn luôn đáng yêu như thế, luôn luôn làm cho hắn mừng rỡ không thôi, lúc này hắn mới hiểu lời của cô, tấm lòng tốt so với bề ngoài quan trọng hơn.

Tô Tiểu Thiến thấy mọi người cười, cô cũng cười cười theo ngượng ngùng vội lui ra ngoài.

"Hô  ̄ ̄" nàng thật dài hô một hơi.

"Tô cô nương thế nào không đi vào nhìn biểu diễn thế?" Tiểu Hắc đang bận rộn nhìn thấy Tô Tiểu Thiến trong cung điện đi tới.

"Ta đi ra hít thở không khí, một hồi rồi đi vào, bên trong quá nóng a" Tô Tiểu Thiến xem tay mình thành cây quạt mà không ngừng quạt gió, một màn vừa rồi đúng là quá nguy hiểm, cô hôm nay nhất định là ngày đại hung bằng không mí mắt không có khả năng vẫn không ngừng nhảy lên! Quá dọa người !

Minh Vương cưới Ma Giới công chúa sẽ không cần lập hậu cho nàng đi? Nếu là lập hậu , Vương Hậu sẽ làm sao nha? Tiểu Hắc lo lắng nhìn Tô Tiểu Thiến, nhìn đến độ không nháy mắt .

"Trên mặt ta có cái gì sao?" Tô Tiểu Thiến thấy hắn nhìn mình cằm chằm không tự chủ giơ tay lên ở trên mặt mình xoa xoa.

"Ha hả, không có, không có" tiểu hắc cúi đầu xin lỗi.

Đúng lúc này, từ bên trong chạy ra một thị nữ, nàng nhìn thấy Tô Tiểu Thiến vội vàng nói: "Tô thị nữ, trưởng lão tìm ngươi đó"

"Nga, tốt" Tô Tiểu Thiến vội cùng Tiểu Hắc chào hỏi liền đi vào.

Tiểu Hắc nhìn cô đi rồi nội tâm gấp gáp không ngừng la lên, Vương Hậu người nhanh yêu Minh Vương đi, rồi đem Minh Vương nhanh chóng cướp trở về!

Đại điện

Khi cô lần thứ hai đi vào đại điện, ở đây đã ca múa mừng cảnh thái bình , mỗi người bưng ly rượu cười tươi, Tô Tiểu Thiến quẹo trái quẹo phải đi tới Minh Huyền trưởng lão hỏi: "Trưởng lão tìm ta có chuyện gì a "

"Nga, không có gì, ta nghĩ cho ngươi sang đây xem biểu diễn" hắn mỉm cười nói, Tô Tiểu Thiến nghe vậy vội vàng gật đầu, đứng ở bên cạnh hắn nhìn biểu diễn.

Minh Huyền trưởng lão nhìn tâm địa chất phác Tô Tiểu Thiến, nội tâm rất là lo lắng, hắn nói lí do là muốn cho cô xem diễn xuất, nhưng thật ra là sợ trong những người này sẽ có người không có ý tốt, cô bây giờ là nhược điểm của Minh Vương, vạn nhất xảy ra chuyện gì không tốt, chờ hôn lễ kết thúc, những người này cất bước rời đi, Minh Giới mới có thể tương đối an toàn, hiện tại hắn cần phải làm là bảo hộ cô thật tốt mới được.

"Mọi người dừng một chút" Ma Vương đột nhiên lên tiếng ngăn lại các nữ nhân đang khiêu vũ.

Mọi người nghe vậy, đều quay đầu nhìn về phía Ma Vương.

Hắn đứng dậy ha hả cười to, "Hôm nay náo nhiệt như vậy, không bằng bảo tiểu nữ đánh đàn trợ hứng đi, tiểu nữ thế nhưng cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông hết" Ma Vương muốn làm cho con gái của mình ở trong lòng các đại thần lưu lại ấn tượng tốt vì vậy muốn nàng biểu hiện thật tốt.

Lê Ngạo nhàn nhạt cười cười nói: "Không bằng cho hai nước đến luận bàn một chút văn nghệ đi!"

"Hảo" Ma Vương nghe vậy vội sang sảng đáp ứng , hắn nhưng là phi thường tự tin .

Ma Hân Nhã tự tin đi tới cầm đàn trước mặt, nàng mỉm cười nhìn về phía Lê Ngạo sau đó bắt đầu đánh đàn, giai điệu tuyệt vời bắt đầu từ trong tay nàng từ từ phát ra.

Nàng đàn một bản nhạc như thế dần dần, toàn bộ đại điện đều ngưng lại hô hấp nghe giai điệu động lòng người này.

Một khúc hoàn tất, mọi người cảm thán vạn phần, tiếng đàn này quả thực cực kỳ xinh đẹp, tiếng đàn duyên dáng cũng chỉ có Cầm phi có thể đánh đồng .

Cầm phi bắt đầu động động ngón tay, nàng đợi sẽ cho điêu ngoa công chúa này kết cục thảm hại.

"Tô thị nữ, ngươi cần phải biểu hiện cho tốt nga" Lê Ngạo đột nhiên mở miệng nói.

"Cái gì?" Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt dường như nghe được một chuyện bất khả tư nghị.

Lê Ngạo nói như địa lôi oanh tạc mọi người đều không biết xoay sở, Cầm phi cũng là kinh ngạc không ngớt, trong mắt càng tràn ngập phẫn nộ, ở Minh Giới có người nào không biết, nàng là là người đánh đàn giỏi nhất, vì vậy mà phong làm Cầm phi, nàng là vật gì? Dám cùng Ma Giới công chúa đánh đồng?

Mọi người bắt đầu đổ mồ hôi , bọn họ không muốn nghe tiếng đàn tàn phá của cô, Minh Vương rốt cuộc muốn làm cái gì đây? Tại sao phải muốn cô lên sân khấu? Đây rõ ràng không phải chịu thua sao?

Lê Ngạo làm như thế hiển nhiên cũng làm cho Minh Huyền trưởng lão ngây ra một lúc, đứa nhỏ này là muốn chơi cái gì a?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.