Trong nháy mắt, không khí dường như ngưng tụ lại, khiến người ta run rẩy vì lạnh.
Một đôi mắtđầy sự tức giận, lúc này đang nhìn không chớp mắt vào cô gái xinh đẹpthoạt nhìn có bộ dáng rất vô tội kia, mà cô gái xinh đẹp vô tội kia lúcnày chỉ có thể cầm lấy góc áo lẳng lặng sầu khổ.
Trong khiđó, kẻ gây ra chuyện thật sự lại đang nhàn nhã nằm trên sofa nhìn vàochiếc tivi LCD, không hề có một chút quan tâm chỉ vì lời nói của nó mớitạo thành hậu quả thế này.
“Nói đi” Tĩnh Nghi (1) gắt gỏng hỏi, tính nhẫn nại của cô hoàn toàn không phù hợp với cái têncủa cô chút nào, thực ra cô thật sự rất muốn đánh Tô Tiểu Thiến một trận bẹp dí, lại dám giấu cô có 1 đứa con trai? Mà còn lại lớn như vậy, nhìn dáng vẻ cũng đã được 7, 8 tuổi rồi!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút…
Tô TiểuThiến lộ ra vẻ buồn phiền, tia nhìn tức giận này hoàn toàn không có ýđịnh bỏ qua cho cái đỉnh đầu cô, nhịn khoảng mấy giây, Tô Tiểu Thiến chỉ đành đón nhận ánh mắt của cô, đồng thời kèm theo nụ cười vô cùng nịnhhót.
Tục ngữ nói, không nên đánh người đang mỉm cười…
Đáng tiếc…
Người nào đó hoàn toàn không bị mua chuộc, ném ra một câu hung dữ: “Tô Tiểu Thiến cậu đừng có cười nham nhở trước mặt mình”
“Ê, cái đồ ngu ngốc kia, nói chuyện nên khách khí một chút” Minh Diệm nhìn thấy cô đối xử với mẹ mình thô lỗ vô lễ, rất không vui cho cô một lời cảnh cáo.
“Mày mày mày mày…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ma-vuong-dung-cham-vao-ta/24623/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.