Tô Tiểu Thiến tay phải chống cằm, im lặng nhìn đứa trẻ đang ngồi ở trong lòng, nó lúc này đang ôm bình sữa uống.
“Phù phù, mệt chết đi được, ăn cơm kiểu này thật sự mệt quá” Đứa trẻ sau khi ăn no ném bình sữa lên bàn, cười ha ha nằm trong lòng của cô.
Cái màn nàymà để người bên ngoài nhìn thấy được, thế nào cũng sẽ bị doạ cho phátđiên mất, cái bộ dáng này thật sự rất giống ma nha! Còn nhỏ xíu như vậymà đã biết nói rồi!
“Tiểu quỷ, con có phải đã lâu rồi không có được ăn cơm?” Tô Tiểu Thiến hỏi một câu không có đầu óc.
Đứa trẻ nghe xong câu hỏi như vậy vô cùng bất mãn, “Con không phải tên là đứa trẻ, con tên là Minh Diệm (1)”
“Minh Diệm?” Tô Tiểu Thiến lẩm bẩm đọc lại một lần nữa, cái tên này nghe rất có khí phách nha.
Minh Diệmnhìn thấy cô lại ngây ngốc, bèn nhịn không được vươn tay nhéo cánh taycô, đồng thời còn ném cho cô một cái nhìn khinh thường.
“Ui da, đau quá, mẹ… mẹ đang suy nghĩ mà” Tô Tiểu Thiến vội vàng nói dối, cái tên tiểu quỷ này lại đám nhéo cô, thật là quá đáng mà.
“Bỏ đi, mẹ đừng nghĩ nữa, mẹ đã hít phải hương hoa Bỉ Ngạn (2) của Cửu Âm (= Âm Giới),cho nên mẹ sẽ không nhớ được điều gì đâu, trừ khi…”
“Trừ khi cái gì?” Tô Tiểu Thiến hỏi một câu không có đầu óc, lúc này cô đã quên rằng việc này với cô hình như chả có liên quan gì cả.
“Trừ khi mẹ hoàn thành nhiệm vụ trở về Minh Giới, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ma-vuong-dung-cham-vao-ta/24620/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.