Dạ Tế Ngôn vẫn luôn nhìn theo Tình Nhu rời đi, qua một hồi lâu, cho đến khi con sông thanh triệt hoàn toàn rút lui, biến mất ở tầm nhìn của chúng tôi, hắn mới chậm rãi xoay người lại.
“Hủy hết ma khí đi.” Mặc Hàn phân phó một tiếng.
Dạ Tế Ngôn giơ tay, hơi có chút phát cáu giống trẻ con cuốn lên một dòng nước sông, hung hăng đánh tan một cổ ma khí bờ sông bên kia đang muốn qua sông.
Bỗng nhiên, Dạ Tế Ngôn lại dùng nước sông tấn công về phía chỗ bờ bên kia, bên kia vội vàng có một bóng dáng hiện lên, muốn né tránh nước sông kia.
Sau khi Mặc Hàn dặn dò tôi ở chỗ này chờ, rút kiếm tiến lên ngăn cản bóng dáng muốn chạy trốn kia, lại là Lăng Trọng!
Lăng Trọng không địch lại Mặc Hàn, rất nhanh đã bại trận, Mặc Hàn lập tức muốn nhổ cỏ tận gốc, lại không ngờ nửa đường giết ra Linh Bắc Phong, tất nhiên là cứu Lăng Trọng.
Mặc Hàn lại đánh với Linh Bắc Phong, các quỷ binh bồi hồi ở gần Minh Hà nhóm ở dưới điều khiển của Linh Bắc Phong, rối rít qua sông đến công kích chúng tôi.
Dạ Tế Ngôn không thể lập tức ngăn cản nhiều quỷ binh như vậy, tôi phân phó quỷ đi đại bản doanh tìm chi viện, rồi gia nhập chiến cuộc với Bạch Diễm.
Lăng Trọng cũng không nhân cơ hội chạy trốn, ngược lại qua sông tới công kích tôi với các quỷ binh, chẳng lẽ Nhược Thủy nghe lén chính là tính toán của ông ta?
Nhưng lúc lão và tôi giao chiến, vì sao còn có vẻ có vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618984/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.