“Mẹ nắm lấy tay con!” Bạch Diễm không bay ra theo lực lượng tôi ném hắn đi, ngược lại là nắm chặt tay của ta, muốn đem ta hướng lên trên kéo lên đi.
Sức lực của hắn tất nhiên là lớn hơn bạn cùng lứa tuổi rất nhiều, nhưng lực hút dưới chân tôi kia càng hút mạnh lớn hơn nữa. Bạch Diễm kéo không những không có nửa điểm hiệu quả, ngược lại còn lún xuống theo tôi.
“Bạch Diễm buông tay!” Tôi vội nói.
Tiểu gia hỏa lại cực kỳ quật cường: “Không cần! Con phải nắm chặt mụ mụ! Mrj nắm chặt con! Mẹ không cần buông tay nha!” Thật là hài tử quật cường giống y cha hắn.
“Ba ba!” Đang nghĩ tới Mặc Hàn, Bạch Diễm thấy tốc độ tôi lún xuống không ngừng nhanh, hắn không kéo được tôi, vội cầu cứu Mặc Hàn.
Mặc Hàn thấy tình thế không ổn, súc lực đánh đuổi Quân Chi ra xa, phi thân trở lại bên người chúng tôi, ôm chặt eo tôi, dùng sức kéo tôi lên trên, mang tôi rời khỏi nơi đó.
Nhưng mà, mới rơi xuống một tầng mây, dưới chân tôi lại chìm xuống, Mặc Hàn vội vàng mang theo tôi bay lên, duy trì khoảng cách với tầng mây.
“Mây ăn người……” Bạch Diễm ngạc nhiên nói.
Mặc Hàn nhìn chằm chằm tầng mây lôi kia đánh giá một lát, vẻ mặt ngưng trọng nói: “Là Hoàng Ngạo Tình.” Trường kiếm trong tay hắn chém vài đường, đánh = một đợt pháp lực vào bên trong tầng mây lôi quang.
Thoáng chốc, một con tiểu phượng hoàng màu ngân bạch ở cách đó không xa chạy trốn, vừa lúc là tiểu Bàn Phượng lúc trước tôi nhìn thấy kia!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618974/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.