Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Ở trong mơ, có tìm được quả kia hay không tôi cũng không biết, chỉ là, tôi dần dần ý thức được cái gì đó.
Trước kia Mặc Hàn đã tới núi Trường Bạch.
Mà tôi mơ giấc mơ này, chỉ sợ cũng không chỉ là một giấc mơ, mà là ký ức của cô gái kia.
Nói cách khác, nàng đã từng tới nơi này với Mặc Hàn…
Lòng tôi trầm xuống, tỉnh lại từ trong nửa mộng nửa tỉnh.
Mặc Hàn ôm lấy tôi dựa vào vách tường, thấy tôi bất an tỉnh lại, quan tâm nói: “Gặp ác mộng sao?”
Tôi gật đầu.
Tình cảnh của giấc mơ kia cũng không đáng sợ, nhưng lại như là một con dao cắt ở trong lòng tôi.
“Ta ở đây, đừng sợ.” Mặc Hàn duỗi tay xoa đầu của tôi, lại dừng ở sau lưng tôi nhẹ nhàng vỗ.
Tôi hoảng hốt nhớ tới quả cô gái kia nhắc tới trong mơ, càng nghĩ, càng cảm thấy đó là trái cây màu đỏ ban ngày tôi và Mặc Hàn ăn.
Nghĩ đến đây, tôi lấy một quả cuối cùng từ mặc ngọc ra, nổi giận đùng đùng cắn một miếng, lại đưa đến bên môi Mặc Hàn: “Anh cũng cắn một miếng!”
Tuy Mặc Hàn không rõ sao buổi tối tôi sẽ đột nhiên ăn trái cây, nhưng vẫn nghe lời cũng cắn ở chỗ tôi ăn qua một miếng, để lại một dấu răng ở trên trái cây.
Tôi lại cắn một miếng, sau đó lại đưa cho Mặc Hàn.
Một người một quỷ cứ như vậy ăn hết cả quả, tôi lập tức cảm thấy tâm tình tốt hơn không ít.
Cho dù là cô gái kia tìm được quả này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618861/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.