Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Thác nước máu trên bảng đen xuất hiện một lần nữa, sau khi Lãnh Mặc Uyên mang theo Lăng Tuyền Ki rời đi, hồ máu trên mặt đất cũng đã biến mất.
Chỉ là trong phòng học lại là một mảnh hỗn độn, đồng học trước đó ngã vào trong hồ máu cũng không xuất hiện.
“Những đồng học ngã vào trong hồ máu đó sẽ thế nào?” Tôi hỏi Lãnh Mặc Hàn.
“Đã chết.” Lãnh Mặc Hàn nói.
Sắc mặt của tôi khẽ biến, Lãnh Mặc Hàn ôm tôi vào trong lòng, vươn tay tới, trong lòng bàn tay bỗng nhiên hiện ra một đóa Mạn Châu Sa Hoa.
Mạn Châu Sa Hoa màu đen dần bay lên không tung, kim đồng hồ không ngừng xoay ngược lại, hơn nữa càng xoay càng nhanh, ấn đường của hắn cũng xuất hiện một đóa Mạn Châu Sa Hoa màu đen.
Cảnh sắc trong phòng học dần thay đổi, như thời gian chảy ngược, những đồng học đó lại biến trở về bộ dáng trước khi hồ máu xuất hiện.
Lãnh Mặc Hàn thu Mạn Châu Sa Hoa trên không trung lại, cùng lúc đó, Mạn Châu Sa Hoa ở ấn đường của hắn cũng biến mất.
“Dương thọ của bọn họ chưa hết, ta để bọn họ sống lại, cũng xóa đoạn ký ức này, đừng lo lắng.” Lãnh Mặc Hàn nói.
Tôi còn cũng chưa nói cái gì, hắn đã chú ý tới, thật sự là tri kỷ tốt.
Tôi gật đầu, cười với hắn: “Cảm ơn…”
Hắn khẽ xoa mặt của tôi, cúi đầu hôn tôi: “Cảm ơn ta như vậy là được.”
Mặt già của tôi ửng đỏ, cúi đầu thu thập đồ vật chuẩn bị đi về.
Sau khi trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618812/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.