Sự việc của nhà họ Viên, làm cho tôi biết, những quyển sách mà Mặc Dật đưa cho tôi để học chút gì đó mới thực sự hữu dụng làm sao.
Nếu không phải chờ Mặc Dật đến, hoặc là để Tề Sở hết lần này tới lần khác giúp đỡ, vẫn không nhanh bằng tự mình dùng sức.
Tôi đã nghĩ rằng tôi luyện cái này không mười năm thì phải tám năm mới được nếu không không luyện ra hiệu quả, với lại tôi không ngờ câu hồn liên trong tay Mặc Dật ở trong tay tôi lại mạnh mẽ oai phong như vậy, không biết có phải là việc lạ hay không.
Những thứ mà bà ngoại để lại cho tôi, nhiều nhất là để chiêu hồn, quá âm, xem sống và chết, khi đụng tới việc thực sự thì còn cần phải dùng những cuốn sách của Mặc Dật.
Tôi chỉ không biết y đã tìm thấy nhiều sách này ở đâu, hơn nữa còn đầy đủ như vậy.
Thân thể của chú Tám từ từ rụng lông sau khi chiếc quan tài niêm phong xác của mẹ chú ấy cùng đám chuột đó được chôn xuống dưới đất, nhưng hai cái răng chuột kia thật sự không thể giải quyết được, vì vậy tôi đã thuê một nha sĩ đến cưỡng bức nhổ chúng ra khỏi.
Hôm đưa tang, tôi đến xem xét, khu đất mà Tần địa sư chọn là một khu đất nhô lên trên một sườn núi, bốn phía đều là núi đá, đất không nhiều, còn bị chiếu nắng nhiều, xung quanh không có rừng cây, cỏ dại cao không qua mắt cá nhân.
Nơi đó tự nhiên có đủ dương khí, cũng có đủ gió, có lẽ tốt để thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995803/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.