Tôi nói sao bị trượt chân lắm thế, hoá ra là bị quấy rầy.
Nhưng kỳ quái chính là, ngay cả Mặc Dật đều không có phát hiện bàn tay kỳ lạ này.
Sau khi tôi nhìn thấy thì Mặc Dật ở phía sau tự nhiên cũng nhìn thấy, kéo tôi lại, nhíu nhíu mày, ý bảo tôi tiếp tục đi.
Ngay khi tôi đi về phía trước vài bước, cái tay trừ trong cỏ lại thò ra, hướng về phía mắt cá chân của tôi mà chộp tới.
Cái tay kia bắt lấy mắt cá chân của tôi không có nửa điểm cảm giác, hoàn toàn giống với việc trượt chân vừa rồi.
Nhưng khi cái tay kia lộ hoàn toàn ra thì lại chỉ thấy có duy nhất một bàn tay, không có cánh tay, cũng không có thân thể. Truyện Tổng Tài
Trong nháy mắt khi tôi trượt chân kia, Mặc Dật đã vung tay lên, một sợi xích sắt liền quấn lấy cái tay đó, một tay khác của y thì ôm chặt tôi vào trong ngực, cười trầm trầm nói: "Anh biết rõ em đây không phải là nhào vào lòng anh nhung nhớ, là thứ này tác quái."
Cái người này, hở nói chuyện ra là làm người ta không có cách đáp lại được.
Tôi trừng mắt liếc nhìn y một cái rồi đứng dậy đi nhìn cái tay bị xích sắt quấn lấy.
Cái tay kia cũng lạ, bị xích sắt quấn lấy, cũng không giãy giụa, không nhúc nhích, chỗ đứt gãy vẫn còn có thể thấy rõ gân cốt nhưng lại không có máu, thật giống như là chân gà bị chặt xuống để ngâm ớt, trắng như tuyết lộ ra.
Đừng trách tôi nghĩ về điều này, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995781/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.