Dù là xác chết đã thối rửa thành nước, hay xác bị giòi bọ cắn nuốt thì vẫn để lại dấu vết trên xương cốt.
Ý trong lời nói của chị Dương là thịt không phải tự nhiên thối rữa, như thể máu thịt bị tách bằng một biện pháp nào đó.
Tần địa sư lúc này cũng thổn thức, đi dạo cùng chúng tôi vài vòng cũng không tìm được dấu vết nào khác, chỉ phải bắt đầu từ ba con gái một con trai của Hà Thúy Miêu thôi, dù sao Hà Thúy Miêu biến mất thì con trai con gái của bà ta cũng nên quan tâm một chút chứ?
Nhưng Tần địa sư dẫn theo chúng tôi hỏi tất cả người trong thôn thì không ai biết cách liên lạc với con trai và con gái của bà ta, hơn nữa trong lời nói còn lộ ra giọng điệu không tốt.
Chồng của Hà Thúy Miêu là độc đinh(*),cha mẹ chồng của bà ta đều đã chết, còn nhà mẹ đẻ của bà ta cũng không có ai.
(*)Con trai duy nhất trong nhà.
Bà ta ở một mình trong thôn đã qua nhiều năm như vậy, tôi thật sự không biết bà làm như thế nào mà sống được.
Chị Dương đã điều tra hộ khẩu nhà Hà Thúy Miêu, nói là mượn hệ thống công an điều tra và bảo tôi cùng Tề Sở về trước.
Đầu mối này hoàn toàn bị chặt đứt, chuyện anh em nhà họ Tằng cũng không có manh mối gì, tra về những thi thể kia thì phần lớn đều là người bị bọn người Tề Cường lấy nội tạng, số ít là tràn ra từ lò hoả táng, tổng cộng có hơn 500 xác, ngẫm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995772/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.