Tề Sở cũng không hiểu rõ, than thở nói: "Có cần để Lạc Lạc đi tìm Mặc Dật hỏi một chút không, nói không chừng là anh ta biết đấy."
Tôi cuống quýt lắc đầu nhìn chằm chằm vào anh ta và nói: "Anh ỷ lại quá rồi ha, có việc gì cũng tìm Mặc Dật, anh không biết xấu hổ à?"
"Hả!" Vẻ mặt của anh ta có chút khổ sở rồi lại nháy mắt ra hiệu với Lạc Lạc: "Doạ bọn họ đi đi."
Việc này là sở trường của Lạc Lạc rồi, nó lập tức bay ra ngoài, còn tìm một chiếc khăn tắm, rồi giơ khăn tắm bay ra ngoài, trong miệng kêu lên tiếng quái dị: "Hú hú hú... trả mạng lại cho tôi..."
"Cho con nít xem nhiều phim ma quỷ không tốt đâu!" Tề Sở liếc mắt nhìn tôi một cái, cảm thấy lo lắng về cách giáo dục của tôi.
Gần đây, Lạc Lạc đều chơi cùng với Hà Thi Di, có lẽ là thấy bé là một con quỷ cho nên Hà Thi Di mới thường xuyên tìm phim ma quỷ cho nó xem, sẵn tiện phổ cập khoa học cho Lạc Lạc về ít kiến thức của quỷ, hoặc là do con bé trước kia không dám xem phim ma quỷ mà giờ có một bé quỷ bên người cho nên mới can đảm để xem.
Ngay sau đó, bọn tôi nghe thấy tiếng thét chói tai vang lên không ngớt ở bên ngoài nhà, loáng thoáng còn có tiếng của Đại Bạch góp vui, Tề Sở lắc đầu cười khổ: "Giáo dục con nít vốn không dễ, Lạc Lạc lại là một tiểu quỷ, còn là Ngũ phúc, sẽ càng không dễ."
Chỉ là lúc tôi xoay người, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995765/chuong-70-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.