"An ninh ở đó rất đầy đủ, cô cũng đã thấy qua vào lần trước rồi, ngoài ra còn có một căn phòng cao su, cô có thể nghỉ ngơi ở trong đó." Tề Sở nói, kéo tấm gương trên nóc xe xuống. Mấy đêm qua tôi không ngủ ngon nên mặt xanh cả rồi, mắt thì đen nhánh, đầu sưng rất đau, nhìn qua trong giống như sắp tắt thở đến nơi, vậy nên tôi gật đầu với Tề Sở. Phòng cao su này phỏng chừng là dùng để nhốt những tội phạm có khuynh hướng tự ngược, tự sát, Tề Sở đặc biệt lấy cho tôi chăn bông sạch sẽ, rồi dẫn tôi vào, lại cố tình làm kiểm tra khắp nơi rồi giúp tôi trải chăn. Tôi biết tay nghề nấu ăn của Tề Sở khá tốt, lại không ngờ tới anh ta dọn phòng trải giường chiếu cũng rất ngăn nắp, hơn nữa động tác cũng lưu loát, trông vô cùng thoải mái. Chờ tôi nằm trên giường xong, anh ta còn cố ý dán bùa ở bốn phía và cẩn thận kiểm tra các góc. Trong lòng tôi bỗng nhiên trở nên an tĩnh xuống, nhìn Tề Sở nói: "Người của Long Hổ Sơn đều biết những việc này sao?" "Hả?" Tề Sở vẻ mặt khó hiểu nhìn tôi. Có vẻ tôi hỏi hơi quá về đời tư của anh ta rồi, nên tôi liền lắc đầu, mà giờ đầu tôi choáng váng lắm, toàn thân giống như mất sức, tôi nhắm mắt lại nói với Tề Sở: "Cảm ơn, dù sao chúng ta cũng đã từng trải qua đồng sinh cộng tử." (*) Tình nghĩa sâu nặng, có thể sống chết cùng nhau. "Tôi ở bên ngoài, cô cứ an tâm mà ngủ, tôi sẽ khoá cửa lại nên sẽ không có ai vào làm cô bị thương đâu." Tề Sở vẫy tay với tôi và cười. Cái chăn này vừa mới phơi qua nắng hay gì mà còn thơm mùi nắng, tôi hít vào hai lần lại cảm thấy đầu mình vì đụng một cái mà giờ đã sưng đau quá trời, rồi tôi lấy từ ba lô ra trầm hương và thắp lên, ngửi thấy mùi hương quen thuộc, lúc này tôi mới bình tĩnh trở lại. Lần này trong mộng không có người tụng niệm nhưng hình như có một người nào đó đứng ở trong nước đang dùng kim châm thứ gì ấy. Tôi chậm rãi bước tới còn chưa tới gần đã ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng, rồi đập vào trước mắt là máu đỏ tươi, đâu phải nước đâu mà là một ao máu. "Vân Thanh... Vân Thanh..." Người nọ quay lưng về phía ánh sáng, ánh sáng phản chiếu vào máu hắt lên người đó nên cả người đó cũng đỏ tươi, người đó vẫy tay với tôi nói: "Đến đây... sẽ ổn thôi." Tôi một bên đi về phía người nọ vừa nghĩ có chỗ nào không đúng. Mắt thấy chân sắp bước vào trong máu loãng thì đột nhiên bụng nhỏ tôi đau nhói, thật giống như thai quỷ trong bụng đá mạnh một cái, lại giống như là đụng vào cái gì đó, tôi đau đến mức cong người, liền che lại bụng nhỏ hít thở. Mùi máu tanh xộc vào mũi tôi, nhưng khi tôi cúi đầu thì nhìn thấy một khuôn mặt phản chiếu ở trong máu, một khuôn mặt rách nát giống như từng thớ thịt được khâu lại lên mặt. Trên khuôn mặt đó còn có cả sợi trùng máu bò nhúc nhích, cực kỳ giống với bộ dáng thân thể được khâu lại của Lục Tư Tề. Tôi đột nhiên bừng tỉnh, lại phát hiện mình là đi tới góc tường, bụng nhỏ bị va vào cái bàn mà Tề Sở để ở góc khiến cho thai quỷ trong bụng nhỏ động đậy dữ dội. "Vân Thanh?" Tề Sở nghe được tiếng động nên mở cửa ra, nhìn tôi quơ quơ tay trước mắt nói: "Cô muốn đi tắm rửa không?" Lúc này, tôi mới phát hiện ra toàn thân mình đã ướt đẫm mồ hôi, máu trên trán chảy xuống mặt, tôi gật đầu với Tề Sở. Anh ta không hỏi gì cả đi mượn quần áo của chị Dương cho tôi rồi dẫn tôi đến phòng tắm. Khi tôi đang tắm thì không biết vì sao mà mình lại đột nhiên bụm lấy nước trong và uống một ngụm. Nước ấm này có vị không ngon lắm, còn có thoang thoảng mùi thuốc sát trùng, cũng không phải mùi máu tanh tưởi trong mộng. Chờ tôi tắm xong và đi ra khỏi phòng thì trời bên ngoài chỉ sáng lên một ít, sắc mặt tôi cũng khá hơn một chút, còn Tề Sở đã đặc biệt chuẩn bị cho tôi nước trứng gà đường nâu, anh ta đưa cho tôi nói: "Chị Dương và những người khác đều làm thêm giờ, còn đang tra xe của anh em nhà họ Vệ xem còn sót lại thứ gì đó không. Cô không cần phải lo lắng, chúng ta cũng không giúp được gì nên tôi đưa cô về trước." Bên trong trứng gà đường nâu còn cho thêm rượu gạo, vô cùng thơm và ngọt, trứng là đánh thành sợi, sau khi nước sôi thì tắt bếp, đổ ra, vừa mịn vừa mềm, tôi húp từng ngụm vừa nghe Tề Sở sắp xếp giúp tôi, trong lòng tôi ấm lên theo bát nước trứng gà đường nâu này, nói với anh ta: "Anh đừng đối tốt với tôi như vậy, tôi sợ không có gì đền đáp anh." "Nói bậy gì đó!" Tề Sở gõ gõ vào bát tôi một cái rồi trầm giọng nói: "Cái này còn không phải là vì đồng sinh công tử à, tôi còn mong cô giúp chúng tôi tìm ra nhiều manh mối nữa đó." Tôi cười hắc hắc, bưng cái bát uống cạn một hơi rồi nói với Tề Sở: "Đưa tôi đến nhà Lục Tư Tề." Tề Sở sửng sốt, sau đó lập tức hiểu rõ nhà của Lục Tư Tề mà tôi nói chính là phòng tân hôn trước đây của tôi cùng người đó. Chỉ là tôi không muốn nhắc đến từ này nữa và đến bây giờ tôi cũng không thể nghĩ ra được là Mặc Dật đang điên vụ gì. "Cô tin tưởng Lục Tư Tề sao?" Tôi thấy Tề Sở muốn đi thu dọn bát thì vội đoạt lấy: "Việc này không thể để anh làm." Tôi cũng không dám ăn nhiều đồ ăn miễn phí, vì như vậy trong lòng sẽ áy náy cho nên giúp anh ta rửa chén, nói: "Lục Tư Tề cố ý nói thế thì đi xem cũng không sao mà dù gì Lục Tư Tề giả kia cũng không còn, nên trong phòng hẳn là không sao. Lần trước anh đi xem, có tra ra được gì không? "Tôi không biết cái kia tồn tại là dạng gì, có thể xem là oán linh đi, gã chắp vá nhiều nội tạng tay chân thành chính gã, đồ chắp vá lung tung là gã tìm." Nói đến đây Tề Sở chậc lưỡi, khoanh tay trước ngực nhìn tôi rửa bát. Sau khi thu dọn xong xuôi, Tề Sở đưa tôi đến phòng 2601 kia. Dây cảnh cáo giăng ở chỗ đó vẫn chưa được tháo xuống nhưng mà bên trong đã thu dọn rất sạch sẽ. Tôi đứng ở trong phòng suy nghĩ là không biết Lục Tư Tề để lại gì cho tôi, đang nghĩ ngợi thì di động đổ chuông và đó là dãy số của Lục Tư Tề. Tề Sở kinh ngạc khi nhìn thấy dãy số, hướng về phía tôi nhỏ giọng nói: "Số này cũng được dùng cho việc giao hàng lần trước? Chẳng lẽ tên quái vật lần trước chưa chết?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]