Máu nóng trong người tôi sôi lên, tôi nhấc chân định đuổi theo thì có tiếng nói vang lên:
"Hàn Tĩnh Dương, mày còn ngốc ở đấy đến bao giờ, mau về đây, hình như con dâu có tin vui rồi...."
Tôi tròn mắt nhìn về hướng người nói, là cha mẹ tôi đang mừng rỡ chạy ra chạy vào trước cửa nhà, mẹ tôi phấn khích nói oang oang như thể sợ không ai biết:
"Hết nôn chưa hết nôn chưa? Còn chóng mặt không?"
Tôi nghi hoặc chạy về nhà ngó xem thực hư thế nào, thấy Tô Xảo Xảo ở trong nhà vệ sinh nôn ọe, tôi ngây người, trong lòng vừa mừng vừa sợ. Tô Xảo Xảo cô ấy đang ở đây, vậy còn người lúc nãy tôi gặp... cô ta là ai?
Người giống người trên đời này không thiếu, nhưng thái độ hận thù khi cô ta nhìn tôi, không thể lầm được, lẽ nào.....
Tô Xảo Nghi. Là cô ta!
Cô ta đã quay lại!
Cô ta đã bị gạch tên khỏi gia phả nhà họ Tô, bây giờ cô ta không được phép bén mảng đến mảnh đất nhà họ Tô nữa, cô ta chỉ còn là một cô hồn!
Chết tiệt! Tháng Bảy cô hồn! Sao tôi lại không đề phòng sớm hơn chứ?
Đúng lúc này Tô Xảo Xảo lại mang thai, tôi lo sốt vó, mỗi ngày tan làm về đều chỉ quanh quẩn ở nhà, lúc nào cũng phải canh chừng cô ấy, không rời mắt không lơ là dù chỉ một giây. Nhưng mọi chuyện đâu dễ dàng giải quyết như vậy.
Đám học trò tôi dạy, không biết chúng nghe được tin từ đâu, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-dien-nu/2732323/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.