Đêm giao thừa, Thịnh Li và bà Lục quây quần gói sủi cảo, tuy gói không đẹp nhưng cô làm mãi không biết chán, thấy vậy bà Lục hỏi: “Sao năm nay lại muốn ăn sủi cảo? Con có thích ăn sủi cảo đâu?”
Thịnh Li là người miền Nam, gia đình cô không có phong tục ăn sủi cảo đón năm mới. Nhưng Dư Trì thích, anh thích ăn mì và cả sủi cảo. Nặn xong một viên sủi cảo, Thịnh Li cười ngoan, đáp: “Sáng ngày mốt bố mẹ phải về rồi còn gì? Gói sủi cảo để con cấp đông tủ lạnh, khi nào đói thì lấy ra ăn ạ.”
Thịnh Li là con một, nếu năm mới cô không thể về nhà sum vầy, bố mẹ cô sẽ đến Bắc Kinh ăn Tết cùng cô. Nhưng hai người khá truyền thống, năm mới phải đi thăm họ hàng thân thích, thường chỉ ở lại vài ba hôm là về.
“Trước đây mẹ bảo để mẹ gói cho nhưng con chẳng chịu nghe.” Mẹ cô càm ràm.
Thịnh Li lẩm bẩm: “Giờ con hứng lên muốn ăn không được à?”
Mẹ cô càu nhàu: “Được, con muốn hứng sao cũng được, nhưng làm ơn tranh thủ tìm bạn trai đi chứ? Đã hai bảy hai tám tuổi rồi, em họ con nhỏ hơn con ba tuổi mà năm nay kết hôn rồi đấy. Mặc dù mẹ không mong con tìm người trong giới, nhưng trong giới mấy cậu đẹp trai xếp lớp ra mà, con thường lên hot search với trai đẹp mà chẳng thấy con có bạn trai….”
Lại nữa rồi, lại bài ca càm ràm.
Kể từ năm cô hai mươi lăm tuổi, năm nào cũng bị dí deadline bù đầu.
Thịnh Li nghe tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hieu-tinh-dau/470332/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.