Xe khởi động, tài xế lái xe rời bệnh viện, hoà vào màn đêm tối tăm. 
Dư Trì dựa lưng vào ghế, tay trái đè lên trên bụng, mặt hơi ngoảnh lại. Ánh mắt anh nhẹ nhàng như cũ, toàn thân thanh niên phảng phất một luồng khí lạnh, khiến người ta cảm giác vừa đơn thuần lại hết sức thâm tình. 
Giọng nói trầm thấp vang lên: "Ồ? Tôi vốn cho rằng chị từ lâu đã thích." 
Anh nói xong, quay đầu nhìn cửa sổ. 
Thịnh Ly thấy lỗ tai như bị lông vũ lướt qua, có chút ngứa ngáy. Ánh đèn neon đường phố sáng nhấp nháy, phản chiếu lên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, ngay cả đường cong của yết hầu đang di chuyển cũng vô cùng mê hoặc. 
Trong một khoảnh khắc, Thịnh Ly không phân biệt rõ là ai đang trêu chọc ai. 
Cô chậm rãi dựa về sau, khẽ cười: "Hiện tại cũng đâu muộn." 
Hô hấp Dư Trì trầm xuống, thanh âm khàn khàn: "Vậy trước đó đều là trêu đùa tôi?" 
Thịnh Ly phát giác được giọng nói anh có điểm không đúng, quay đầu lại phát hiện bàn tay anh đang đè chặt lên bụng, lập tức nhíu mày: "Cậu có phải đau dạ dày không?" 
"Một chút." Dư Trì buông lỏng tay. 
Từ buổi trưa đến bây giờ là hơn mười một tiếng đồng hồ, ngày thường anh ăn khá nhiều, hôm nay gần nửa ngày trời chưa có gì vào bụng, trở nên đau bụng cũng không có gì lạ. 
Thịnh Ly nhìn ra ngoài cửa sổ, giờ này hàng quán đều đã đóng cửa, muốn tìm một chỗ ăn không dễ. Viên Viên thích ăn vặt, đồ ăn trên xe thường không thiếu. 
"Tôi tìm cho cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hieu-tinh-dau/269807/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.