Trong ánh nến leo lét, cảm xúc Kỷ Tây Vũ biến ảo ở khoảnh khắc khi nàng gặp được Diệp Kết Mạn. Nàng đã rất ngạc nhiên. Rồi sau đó, ngực nàng nhói đau khi thấy đối phương nhìn mình mà lẳng lặng rơi lệ.
"A!" Hắc y thiếu nữ bất khả tư nghị tới nhìn Kỷ Tây Vũ, "Ngươi là ai?" Đoạn, nàng khó hiểu mà thì thào, "Tại sao lại là nữ?"
Kỷ Tây Vũ hồi thần, nàng mím môi nhìn Diệp Kết Mạn rồi đảo mắt qua nhìn hắc y thiếu nữ, và cuối cùng là nhìn linh môi bà bà.
"Linh môi?" Kỷ Tây Vũ nói sau một chốc trầm tư.
Linh môi bà bà cũng không nói gì mà chỉ cau mày. Bà vẫn chưa hiểu được chuyện.
"Ta là Kỷ Tây Vũ, " Kỷ Tây Vũ bình tĩnh nói, nàng đoán được nguyên nhân Diệp Kết Mạn đến tìm linh môi nên giải thích. "Là Ngũ tiểu thư Kỷ gia qua đời không lâu kia."
"Kỷ tiểu thư?" Linh môi bà bà nói. Giọng bà khàn khàn, mặt mày nhăn chặt nhanh.
Hắc y thiếu nữ thì kinh hãi, và thỉnh thoảng đánh giá Kỷ Tây Vũ với sự tò mò.
"Có lẽ thời điểm âm hôn có sai sót. Ta chết cách Bùi phủ không xa, khi còn chưa hiểu được chuyện gì thì đã bị một sức mạnh vô hình đưa tới Bùi phủ." Khóe mắt Kỷ Tây Vũ luôn luôn để ý tới Diệp Kết Mạn, với một sự mềm mại chưa bao giờ dành cho bất kì ai. "Giống như lần này."
"Bà bà..."
Hắc y thiếu nữ tiến đến bên cạnh linh môi bà bà, nàng không thốt nên lời với tình cảnh trước mắt, và nàng vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1424010/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.